Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Dưới sự trợ giúp tận tình của Trình Cảnh Ngôn, Giang Tình đã thuận lợi hoàn thành vượt qua kỳ thi đại học.
Một bữa tiệc tụ hộp của các bạn học đã được tổ chức vào buổi tối sau khi thi xong.
Với một người chưa bao giờ uống rượu như Giang Tình, không có gì bất ngờ khi cô chỉ mới uống vài ly rượu vang nhỏ là đã xuất hiện dáng vẻ say rượu, cái đầu nhỏ nghiêng sang một bên, đôi mắt đào hoa lấp lánh ánh nước, vừa ngây thơ lại vừa mê người, đôi môi đỏ mọng hơi ướt át, đặc biệt là khi cô lười biếng dựa vào ghế, thực sự tạo nên một bức tranh hớp hồn người nhìn.
Khuôn mặt hiện rõ nét ngây ngô nhưng lại có nét gợi cảm đến chết người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Tình lại không hề biết lúc này bản thân mình quyến rũ đến nhường nào.
Lúc Trình Cảnh Ngôn đến đón cô đã chứng kiến hết hình ảnh thế này, anh cảm thấy thật may mắn khi mình đến kịp thời, nếu chậm trễ một giây phút nào chắc có lẽ cô gái nhỏ của anh sẽ bị đám sói xấu xa ngoài kia ăn sạch mất rồi.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của anh càng thêm âm trầm.
Dáng vẻ khi say của Giang Tình thật sự không ngoan gì cả, cô cứ cọ mãi trong lòng anh, cọ đến cả người Trình Cảnh Ngôn khô nóng, yết hầu lăn lộn lợi hại. Anh muốn đút dương vật vào em, muốn đâm em đến bật khóc, để em nhớ khi ở bên ngoài không được tùy tiện uống rượu.
“Đừng nhúc nhích, chúng ta về nhà nào.” Anh áp sát cô vào lòng ngực, hơi thở trầm xuống.
Giang Tình lúc say rượu càng nhạy cảm và mỏng manh, anh không hề dùng lực mạnh nhưng cô lại cảm thấy đau chỗ cánh tay bị anh ấn. Đôi mắt cô lập tức hiện lên tầng hơi nước, cất giọng lên án, “Trình Cảnh Ngôn! Anh bắt nạt tôi…”
Dường như việc này đã làm cô nhớ tới những ngày tháng chua xót, những giọt nước mắt tủi thân không ngừng rơi lã chã xuống, “Trình Cảnh Ngôn… huhuhu…… Anh bắt nạt tôi……”
Sao anh có thể chịu được việc này chứ?
Trình Cảnh Ngôn đã hưởng qua hương vị mê người của Giang Tình nhưng dạo này phải nhịn lâu như vậy vì cô thi đại học, ngọn lửa dục vọng trong lòng như gặp được củi cháy bừng bừng lên, bàn tay nóng rực của anh giữ lấy vòng eo mảnh khảnh, ma sát với bụng dưới cô, chỗ đó có một cây gậy sắt sớm đã cứng ngắc, nóng hổi.
Giọng nói của Trình Cảnh Ngôn giờ đây khàn hơn bao giờ hết, “Tình Tình, đừng nghịch nữa, chúng ta về nhà nào……”
Giang Tình khó chịu với thứ nóng bừng trong quần của anh, cô muốn né tránh, nhưng lại bị anh ép vào càng chặt, đến mức cô sắp không thể thở nỗi.
Cô khó chịu giãy giụa không ngừng, cặp vú bự hiển nhiên cũng