Mới vừa ngồi vào ghế phụ, cửa xe còn chưa kịp đóng lại hoàn toàn đã bị Vegas nghiêng người qua giữ chặt gáy hôn môi.
Pete giật mình, sợ bị người khác chụp được nên vội vàng đẩy ông ra, nhưng Vegas không hề bị ảnh hưởng, vẫn cương quyết cạy khớp hàm của hắn mở ra, cọ quét lưỡi hắn: "Đừng nhúc nhích, bạn em còn đang nhìn đấy."
Pete lia mắt thoáng nhìn, quả nhiên trông thấy cách đó mấy bước Tawan đang ngây người nhìn bọn họ.
Hắn vốn đã khó chịu trong lòng nên lập tức đáp lại khiến nụ hôn càng sâu thêm, hai người quấn quýt nhau vài phút thì Pete mới lui người về, còn cắn một cái lên môi ông cho hả giận.
Đến khi ngẩng đầu lên thì không còn thấy Tawan đâu nữa.
"Không vui à?" Vegas dùng ngón cái lau sạch nước bọt trên môi hắn, "Lúc ăn cơm bạn em nói gì?"
"Ba không nhìn ra?" Pete vốn không tin, cười lạnh một tiếng, "Ba à, cả bữa cơm hai mắt của cậu ta đều dính chặt trên người ba còn gì, nếu không phải có con ở đó thì thế nào cậu ta cũng hỏi ba có muốn thuê phòng không đấy."
Vegas hôn một cái lên mặt hắn rồi lùi lại về ghế lái: "Tôi cảm thấy như vậy rất tốt."
"Tốt cái gì?" Pete nghiến răng nghiến lợi, "Thế nào, thấy Tawan đẹp? Trẻ hơn con, tươi hơn con, non hơn con, lão già như ba thích kiểu này?"
Hắn đặt câu hỏi liên tiếp như bắn súng liên thanh làm Vegas buồn cười, ông cười cười giải thích: "Tôi yên tâm với bản thân mình nhiều hơn đối với em.
Nếu cậu ta để ý tôi thì tôi có thể đảm bảo sẽ khiến cậu ta lăn đi xa nhất có thể; nhưng nếu cậu ta dây dưa với em thì thật sự tôi hơi nghi ngờ việc em có thể kiểm soát nửa người dưới của mình hay không."
"Chỉ có ba là đúng." Pete không vui, quay đầu đi không muốn nói chuyện.
Mãi tới khi về đến cửa mà Pete vẫn còn giận dỗi. Thật ra hắn cũng không ngang ngược vô lý đến vậy, chỉ là việc này cũng gần tương tự như không mở được nắp chai nước khoáng trước mặt người yêu, Pete chỉ đơn giản là muốn Vegas dỗ hắn.
Vegas nhận ra hắn không vui bèn ôm người vào lòng. Pete đẩy ông ra thì Vegas lại dùng sức ấn chặt lưng hắn không cho hắn chạy, hai người cứ đấu sức một lúc lâu cuối cùng Pete không nhịn được phải bật cười, tựa đầu lên vai Vegas cười nói: "Ba, ba có thấy ba ngây thơ không vậy?"
Rõ ràng là hắn bắt đầu trước vậy mà giờ lại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. Vegas không vạch trần hắn, nhéo mũi Pete một cái: "Cuối cùng cũng vui rồi."
Vừa rồi mặt nặng mày nhẹ một lúc lâu đã khiến Pete ngứa ngáy trong lòng, cho dù Vegas không dỗ hắn thì hắn cũng chẳng kiên trì được bao lâu nữa. Cũng may được đưa tới một chiếc thang, Pete lập tức thuận theo sườn xuống núi, nghiêng ngả trong lòng Vegas, dựa dẫm vào người ông như thể không có xương.
"Ba......" Pete ngửa đầu hôn ông, nhìn vào đôi mắt sâu của Vegas rồi lại bắt đầu nảy lên ý nghĩ xấu, "Ba ơi, ba nói xem tại sao con còn chưa mang thai?"
Vegas đã quen với sự không biết xấu hổ của hắn, tiếp lời hắn mà mặt không đổi sắc: "Chắc còn phải cố gắng hơn chút nữa."
"Ba nói rất đúng." Pete nghiêm túc gật đầu, tay đặt trước ngực Vegas trượt đi, tiến thẳng vào trong quần ông, cào nhẹ lên dương vật đang mềm rũ của ông, "Vậy làm phiền ba đâm vào sâu thêm một chút, bắn nhiều hơn chút nữa, rót đầy tinh dịch vào bụng Phong mới được."
Vegas dồn sức nâng mông hắn bế lên, rồi đi vào phòng ngủ trong tiếng cười của Pete.
Căn phòng tràn ngập cảnh xuân.
Trước đó công ty của Pete mời vừa hoàn thành một dự án lớn, game vừa ra mắt đã được đón nhận vô cùng nồng nhiệt. Chưa nói tới những mặt khác thì trong công việc Pete luôn đặt ra yêu cầu rất nghiêm khắc với bản thân, từ việc quảng cáo đến chỉnh sửa phiên bản đều phải tự mình kiểm tra nên khoảng thời gian vừa rồi thần kinh luôn luôn căng thẳng.
Nếu so sánh ra thì gần đây đã thoải mái hơn nhiều.
Pete nghĩ lại thì thấy thời điểm quen biết được Vegas rất đúng lúc, bản thân vừa được rảnh rỗi nên có thể tập trung yêu đương.
Từ sau khi gặp Tawan vào tuần trước, cảm giác khủng hoảng của Pete bắt đầu xuất hiện. Hắn lập tức ý thức được, không chỉ mình hắn có thể nhìn trúng Vegas mà ở những nơi Pete không biết, chắc chắn cũng có vô số Tawan mơ tưởng tới Vegas, bất kể là vì bản thân ông hay vì quyền lực trong tay ông.
Thế là mấy ngày nay Pete dính người khác thường. Thường xuyên ăn cơm xong đã lôi kéo Vegas thế này thế kia, chơi đủ 180 tư thế, chỉ sợ anh già này có một mình hắn vẫn thấy chưa đủ. Vegas biết hắn lo lắng nên dốc hết sức trải nghiệm nhằm cho thấy sức hấp dẫn của cơ thể Pete đối với ông, thường xuyên lăn lộn trên giường hơn hai tiếng.
Nhưng Pete vẫn cảm thấy không đủ. Hắn dự định sẽ để Vegas chơi một lần ấn tượng sâu sắc. Nghĩ tới nghĩ lui, dần dần Pete đã có cách, hắn gọi điện cho Porsch.
"Alo, anh Pete đây." Pete cúi người tưới nước cho chậu Điếu Lan trên bàn làm việc, "Anh nhớ là cậu có một người bạn bán đồ chơi đúng không?"
Trước khi hết giờ làm việc Vegas nhận được tin nhắn WeChat của Pete.
[Ba, con để một chiếc chìa khóa trên bàn ăn, đấy là chìa khóa nhà con. Ba cầm nó tới nhà con đi, con đã chuẩn bị cho ba một món quà trong phòng ngủ.
Vegas đọc đi đọc lại hai câu này, sau đó trả lời một chữ "Được".
Ông tắt điện thoại rồi bỏ vào trong túi, nhưng không rút tay ra mà vuốt ve hai cạnh bên của điện thoại.
Cậu bạn nhỏ tự chuẩn bị bất ngờ cho ông ư.
Ở bên