"Quỷ thần thiên địa ơi!"
Đây chính là phản ứng đầu tiên của Nhã Hồng và Quốc Tử khi nhìn thấy Trần Hạo Thiên và Hoàng Tuấn Khải.
"Bữa nay có bão rồi!"
Đây chính là phản ứng đầu tiên của người hầu.
"Lấy vợ xong đều như thế cả thôi."
Còn đây chính là phản ứng dào dạt kinh nghiệm của những ông chồng quốc dân Trần Ngũ Thành, Trần Tứ Hải và Trần Mạnh Khánh.
Trên mặt Trần Hạo Thiên không có chút cảm xúc gì, anh bình tĩnh hỏi, "Mẹ, khi nào đi?" Cái áo đỏ in hình heo kia chẳng ăn nhập gì với biểu cảm lạnh lùng của anh.
Nhã Hồng cười hì hì, nói, "Nửa tiếng nữa nha."
Trần Hạo Thiên và Hoàng Tuấn Khải ngồi lên ghế sofa, hai người dựa sát vào nhau, không chút để ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh.
Trần Ngũ Thành ho khù khụ mấy tiếng, nói, "Ta lên phòng nghỉ ngơi đây." Nói xong liền đứng dậy rời đi, bả vai còn không ngừng run lên.
Cặp vợ chồng Nhã Hồng và Quốc Tử cũng đi lên lầu. Nửa phút sau, ngay trên cầu thang vang lên tiếng cười man rợ\(?\) của Nhã Hồng và Quốc Tử. Không khó để nhận ra hai người họ cực kì cao hứng.
Hoàng Tuấn Khải cũng bật cười, hai mắt cậu híp lại cong vút trông vô cùng đáng yêu, giọng nói đầy ý cười, "Anh dễ thương quá đấy."
Trần Hạo Thiên nhéo mũi cậu một cái, bất đắc dĩ nói, "Đâu dễ thương bằng em được."
"Hắt xì!" Còn chưa thấy bóng dáng đâu mà khắp nơi đã vang lên tiếng hắt hơi của Trần Tứ Hùng.
Trần Tứ Hùng vò mái tóc vốn đã rối bời của mình, uể oải xoa vai xoa lưng đi xuống cầu thang, "Dì Lý ới ời ơi, làm cho cháu ~~~ Trời má!"
Hai mắt Trần Tứ Hùng mở to kinh ngạc nhìn Trần Hạo Thiên, y còn chùi mắt vài cái, phát hiện hình ảnh trước mặt mình vẫn chưa biến mất.
Trần Tứ Hùng đi tới phòng bếp, từ đầu đến cuối ánh mắt đều hướng về Trần Hạo Thiên, cụ thể là gia đình heo nổi bật kia.
Bà Lý thấy y liền hỏi, "Thiếu gia sao thế ạ?"
"Dạ? À... Dì Lý cho con ly nước chanh mật ong đi."
Năm phút sau, trên tay Trần Tứ Hùng là một ly nước chanh mật ong nóng hổi, y hỏi, "Dì Lý ơi, bác sĩ đã kiểm tra cho Hạo Thiên chưa ạ?"
Bà Lý cười một tiếng, đáp, "Trần Thiếu không bị bệnh gì hết ạ."
"Ồ... ra vậy..."
Trần Tứ Hùng uống một ngụm nước, chậc lưỡi hai cái, tâm trạng có chút phức tạp, "Bởi vậy mới nói a, mấy người yêu nhau làm gì có ai bình thường cơ chứ."
Như nhận ra một điều gì mới, ánh mắt Trần Tứ Hùng sáng rực, y vỗ tay một cái, nói, "A! Là cái loại suy nghĩ nguyên cả thế giới này đều điên có mình ta bình thường a!" ¯\\_\(ツ\)\_/¯
"...??" Bà Lý.
Cuộc đối thoại của Trần Tứ Hùng và Bà Lý mọi người đều nghe được. Trần Hạo Thiên chỉ hừ lạnh một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Hoàng Tuấn Khải nhún vai, nói, "Xem ra sau