Đinh Tiểu Lộ không hề để ý những lời Mộc Hy Nhi nói, cô vẫn luôn chăm chú nhìn tên vệ sĩ còn lại. Tên này hình như không đơn giản lắm, khí thế của hắn rất lớn, từ nãy đến giờ hắn vẫn chưa chịu ra tay với cô.
" Alex, tôi sẽ giải quyết nó, anh đừng xen vào!" Mộc Hy Nhi làm như nghĩa khí lắm, lên tiếng căn dặn tên vệ sĩ.
" Đã rõ, thưa Mộc tiểu thư!" Alex nói, rồi hắn lùi về sau.
Mộc Hy Nhi là đang muốn giở trò gì, cô ta đâu phải loại người biết điều như vậy? Đinh Tiểu Lộ vẫn luôn đề cao cảnh giác với cô ta. Cô thủ thế, nắm chặt thanh Katana trong tay.
" Mày muốn đấu kiếm sao? Thích thì tao chiều!" Mộc Hy Nhi thấy cô cầm kiếm, liền nhếch môi cười kỳ dị nói.
Cô ta chậm rãi, đi đến kệ gỗ gần đó, ở trên cũng đặt rất nhiều vũ khí, cô ta lấy một thanh kiếm giống của Đinh Tiểu Lộ. Lại nhẹ nhàng vuốt lưỡi kiếm, rồi mới đi đến trước mặt Đinh Tiểu Lộ.
" Cô nghĩ có thể thắng được tôi không?" Đinh Tiểu Lộ to tròn đôi mắt nâu, nhìn cô ta hỏi.
" Nếu là đấu kiếm, tao sẽ không thua đâu! Kỹ thuật của tao, đều do Đông Phương Tước chỉ dạy, mà hắn là bậc thầy của kiếm thuật. Mày nghĩ, tao có thua mày không?" Mộc Hy Nhi tự tin trả lời, cô ta chắc chắn là mình có thể thắng được Đinh Tiểu Lộ.
" Vậy thì thử xem!" Đinh Tiểu Lộ cười lên nói.
Vừa dứt lời, Đinh Tiểu Lộ đã tấn công trước, cô vung kiếm về phía Mộc Hy Nhi, từng đường kiếm đều là vào chỗ hiểm. Mộc Hy Nhi có hơi giật mình, cô ta phản ứng không theo kịp Đinh Tiểu Lộ, chỉ có thể đưa kiếm lên chống đỡ. Thấy được cô ta lộ ra điểm yếu, Đinh Tiểu Lộ nhanh như chớp ra tay, một nhát kiếm cứa mạnh vào eo của Mộc Hy Nhi.
" A!" Cô ta đau đớn kêu lên, lấy tay ôm eo của mình lại, vết thương đã chảy máu rất nhiều. Ai cũng biết là Katana sắc bén như thế nào, với trình độ của Đinh Tiểu Lộ, thì vết thương vừa rồi của Mộc Hy Nhi là rất sâu.
" Cô thấy mình có thể thắng được tôi không?" Đinh Tiểu Lộ nhìn thanh kiếm đang nhiễm màu đỏ tươi của máu, cô lại hỏi Mộc Hy Nhi một lần nữa.
" Tao sẽ thắng mày! Sẽ cho mày chết không toàn thây." Mộc Hy Nhi gào lên, cô ta mặc kệ vết thương trên người, tiếp tục xông đến.
Cô ta nghĩ nếu như tấn công trước, thì cô ta cũng có thể khiến Đinh Tiểu Lộ bị thương. Mộc Hy Nhi thật sự học kiếm đạo từ Đông Phương Tước, nhưng trình của cô ta thì vô cùng tồi tệ. Với khả năng đó, thì cô ta không thể tiếp thu những gì Đông Phương Tước chỉ dạy. Nhưng cô ta lúc nào
cũng kiêu ngạo, tự cho là mình rất giỏi đấu kiếm.
Từng đòn tấn công của Mộc Hy Nhi đều lộ rõ điểm yếu, tay cầm lại không có đủ lực, thì làm sao có thể chạm vào Đinh Tiểu Lộ. Huống hồ cô ta còn muốn thắng, đúng là mơ mộng hão huyền.
Mộc Hy Nhi dùng kiếm lại đâm trực diện vào Đinh Tiểu Lộ, cô dễ dàng xoay người tránh đường đi của lưỡi kiếm. Đinh Tiểu Lộ còn chẳng buồn sử dụng kiếm với cô ta, cô nhẹ nhàng bắt lấy cổ tay của Mộc Hy Nhi, dùng sức bóp mạnh, khiến cô ta đau đớn buông thanh kiếm ra.
" Đau quá! Con khốn, mau buông tao ra!" Mộc trừng mắt nhìn Đinh Tiểu Lộ thét lên.
" Kỹ năng yếu kém thế này, mà cũng muốn thắng được tôi! Đúng là bị hoang tưởng." Đinh Tiểu Lộ lên tiếng chọc tức Mộc Hy Nhi.
" Mày câm miệng cho tao, tao như thế nào, cũng không đến lượt mày nói!"
" Alex, mau giúp tôi gϊếŧ nó đi!" Biết mình yếu thế, Mộc Hy Nhi tức giận, cô ta gọi tên vệ sĩ kia giúp đỡ.
" Cô gọi hắn sao!? Hắn tắt thở rồi!" Vi An từ khi nào đã đứng ở đó, trên tay cô cầm một cây kim có độc, chỉ chỉ vào thi thể Alex dưới đất nói.
" Cái gì? Mày là ai nữa?" Mộc Hy Nhi giật mình không tin, cô ta hỏi.
" Ta ấy à? Ta là bà cố nội của ngươi!" Vi An nghịch ngợm trả lời.
" Con điếm này, mày muốn chết?" Mộc Hy Nhi phẫn nộ hét lên với Vi An.
" A, ngươi làm ta sợ quá đi! Kẻ như ngươi cũng xứng biết tên ta sao? Ta khinh, tiện nhân xấu xí lại còn độc ác." Vi An cũng không phải dạng vừa, cô lên tiếng mắng lại Mộc Hy Nhi, làm cô ta muốn phát điên.
" Vi An, không đùa nữa! Cô mang Lý Kiệt đi đi, hắn bị thương rất nặng, không chịu được nữa đâu. Tôi ở đây xử lý cô ta." Đinh Tiểu Lộ lên tiếng, ngăn Vi An đấu khẩu với Mộc Hy Nhi.
" Tôi biết rồi, đi ngay đây!" Vi An vẫn chưa thấy đã, nhưng vì Đinh Tiểu Lộ đã lên tiếng, cô cũng chỉ biết làm theo.
Cô đến chỗ Lý Kiệt, nhìn vết thương trên người hắn mà hoảng sợ, Mộc Hy Nhi đúng là ác thật. Cánh tay của Lý Kiệt bị gãy, Vi An còn có thể nhìn thấy xương lòi cả ra, cô đưa tay che miệng lại, cố lấy lại bình tĩnh. Dù gì cô cũng là sát thủ, không thể sợ những thứ này được.
Cô cẩn thận cắt dây trói cho hắn, rồi mới đỡ hắn dậy, nhẹ nhàng dìu hắn đi ra ngoài. Cô thận trọng hết sức, sợ cử động quá mạnh, sẽ làm cho hắn cảm thấy đau đớn.