Tư Hàn sau khi trải qua một màn ép hôn lãng mạn với cô thì ai kia lại tỏ ra xấu hổ mà chạy ra khỏi phòng.
Anh ngồi lại trong phòng, nhìn ra phía ánh sáng chiếu rọi nơi cửa sổ.
Xem ra là anh đã quá nghi ngờ bản thân rồi.
Thực ra đầu óc anh tuy có chút mơ hồ nhưng những hành động mà hôm qua anh đối với cô anh đều nhớ rất rõ.
Vốn dĩ chỉ định lảng tránh chuyện này, xem như không có chuyện gì xảy ra nhưng...cô lại chủ động đến khêu gợi cho anh.
Tư Hàn vẻ mặt thâm trầm lại đưa tay lên cánh môi vẫn còn vương lại chút dư vị ngọt ngào kia, không tự chủ được mà khóe miệng cong lên.
Hương vị này chính là hương vị mà anh đã khao khát từ lâu.
Những tưởng sự ngọt ngào đó sẽ chẳng bao giờ dành cho anh, nhưng hiện tại là sao.
Người con gái với khuôn mặt diễm lệ kia lại chấp nhận anh, không ghét bỏ anh, cũng không sợ hãi anh.
Tư Hàn cảm thấy thật nhẹ lòng làm sao!
" Tuyết Kì, từ giờ hãy để anh dùng một danh nghĩa khác để bảo vệ em.
Một danh nghĩa đủ để yêu em ".
Lúc Tư Hàn bước ra khỏi phòng lại thấy nhà cửa yên ắng lạ thường.
Anh đưa mắt nhìn ngó xung quanh lại nghe thấy tiếng mở cửa từ phòng đối diện.
Tuyết Kì với chiếc váy suông dài hai dây màu đen sang trọng, toát lên một khí chất cao ngạo thường có của cô.
Khuôn mặt tinh xảo đã được trang điểm nhẹ trông rất thanh thoát.
Hai người bốn mắt nhìn nhau với vẻ mặt bối rối.
Tư Hàn chưa bao giờ có cái cảm xúc ngượng ngùng như lúc này.
Anh ho khan một tiếng rồi mới mở miệng:
- Em định đi đâu vậy?
Tuyết Kì nhìn anh, mỉm cười nói:
- Em định đi mua sắm một chút đồ, anh đi cùng em có được không?
Nhìn vào đôi mắt long lanh đang trông chờ kia của cô, sao anh có thể nhẫn tâm khước từ lời đề nghị của cô được chứ.
Tư Hàn khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Đoạn anh lấy xe chở cô đến trung tâm thương mại.
Cô sánh bước cùng anh đi vào bên trong khiến cho các nhân viên nữ nhìn đến mê mệt.
Phải nói là cô với anh đúng là giống như trời sinh một cặp vậy, đi với nhau quả thực rất hợp.
Bộ dáng tiêu sái lạnh lùng, cái khí chất bức người toát ra ở Tư Hàn khiến cho các nhân viên vừa thấy dụ hoặc mà lại có phần sợ sệt không dám nhìn thẳng vào mặt anh.
Tuyết Kì thấy bọn họ như vậy không nhịn được cười mà phát ra thành tiếng, vẻ mặt châm chọc nhìn anh:
- Không ngờ anh lại có bộ dạng như này đó.
Cái điệu bộ bá đạo vô sỉ lúc ở nhà đâu hết rồi.
Sao ra ngoài lại thành cái kiểu lãnh khốc dọa người rồi.
Tư Hàn nghe cô nói vậy thì cúi thấp đầu nhìn cô mà hỏi ngược lại:
- Bộ dáng gì?
- Thì chính là tỏa ra sát khí xung quanh đó.
Cô vừa nói xong liền thấy anh ghé sát vào tai mình, phả ra hơi thở ấm áp:
- Chỉ tỏa ra sát khí với bọn họ, ấm áp với mình em.
Nói xong anh liền đứng thẳng người, trở lại vẻ mặt lúc đầu.
Tuyết Kì vừa rồi bị hành động bất ngờ của anh làm cho ngây ngốc tại chỗ, còn chưa định thần lại.
Anh vậy mà cũng biết nói mấy lời lẽ đường mật này sao.
Ôi cha mẹ ơi! Ai hãy nói cho cô biết cái tên trước mặt cô lúc này có còn là Tư Hàn trong cốt truyện không vậy.
Trong truyện từ đầu đến cuối cô cũng chưa từng thấy anh nói những lời này với cô gái nào khác.
Lẽ nào là do chuyện lúc sáng nay làm cho anh thông não ra rồi thay đổi 180° luôn rồi.
Thấy cô ngơ ngác nhìn mình, lại đang thất thần, Tư Hàn khẽ đặt tay lên đầu cô một cách cưng chiều:
- Đi thôi.
Cô lúc này mới hoàn hồn trở lại, gật đầu lia lịa mà đi tiếp.
Một đám nhân viên nữ trong trung tâm vừa rồi được phát cẩu lương miễn phí liền xúm tụm lại bàn tán.
- Này, nhìn bọn họ thật đẹp đôi quá đi!
Một nhân viên kích động lên tiếng.
- Đúng vậy, nhìn bọn họ chắc chắn là danh gia vọng tộc cao quý rồi.
Một nhân viên khác lại nói.
- Thật ngưỡng mộ họ quá đi.
Nhìn bọn họ thực giống một đôi tình nhân showbiz.
Cứ vậy, thoáng chốc Tuyết Kì và Tư Hàn liền trở thành thần tượng trong lòng bọn họ.
Tuyết Kì đi lượn một vòng, lựa vài bộ đồ khí chất thanh tao phù hợp với dáng người của cô.
Đi qua khu vực vip cô liền đưa ánh mắt tia ngay đến một chiếc váy màu xanh lam trễ vai đính đá quý rất đẹp, thanh tao, thoát tục, nếu mặc trên người cô chắc chắn sẽ rất hợp.
Mà nếu cô nhớ không lầm thì sắp tới trong cốt truyện sẽ là tình tiết biểu tiệc thương giới sắp tới sẽ diễn ra.
Cô cũng nên chọn một bộ đồ thích hợp chứ.
Ngẫm nghĩ một lát cô liền đi đến chỗ chiếc váy xanh lam đó.
Cô đứng một chỗ, vẻ mặt chăm chú đánh giá quan sát chiếc váy một lượt.
Tư Hàn nhận thấy cô dường như có hứng thú với chiếc váy này thì nghiêng đầu, giọng nói trầm ổn hỏi cô:
- Thích bộ này sao?
Tuyết Kì quay đầu nhìn anh mà thản nhiên trả lời:
- Cũng khá được.
Ở gần đó, một nữ nhân viên trông thấy hai người liền tiến đến rạm hỏi:
- Xin