Mọi người có mặt trong bữa tiệc hiện tại đều bị hành động bất chợt của Lăng Trạch Thiên làm cho sửng sốt một phen.
Lăng thiếu của tập đoàn Lăng thị lớn nhất cả nước hiện tại đang công khai tuyên bố chuyện tình cảm của mình, bảo bọn họ sao không bất ngờ cho được.
Huống chi còn là việc liên quan đến việc đính hôn cùng với Triệu gia gia thế cũng không kém cạnh.
Lăng Trạch Thiên hiện tại đang được một đống người vây quanh, làm chủ đề xì xào bàn tán.
Trong bữa tiệc thương giới ngày hôm nay không chỉ có giới hào môn thế gia mà còn cả cánh nhà báo có mặt tại đây.
Bọn họ khi nãy còn đang thấy nhàm chán vì chả săn được gì nổi bật thì bây giờ liền tranh thủ chụp lại hình ảnh, ghi lại tin tức vô cùng sốc này.
Trong đầu bọn họ ai nấy đều nghĩ thầm.
Chắc chắn ngày mai trang nhất sẽ đưa tin về việc Lăng gia cùng Triệu gia lập hôn ước.
Sẽ là một tin rầm rộ lắm đây.
Mà nữ chính với cái tin tức được Lăng Trạch Thiên nhắc đến này hiện tại còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra.
Tuyết Kì cau mày nhìn về phía nam nhân khí thế hùng hồn trên khán đài kia mà trong lòng bực tức khó chịu:
" Cái thằng khốn nam chính kia là muốn bày trò gì đây.
"
Tư Hàn so với cô tâm trạng cũng không tốt hơn là mấy.
Anh nhíu hai hàng mi, ánh mắt chứa đầy địch ý nhìn về hướng Lăng Trạch Thiên.
Lúc này nếu ai đó đứng gần anh thì có thể cảm nhận tõ nhất một tảng âm u đang bao trùm lấy cả người anh.
Luồng sát khí đến đáng sợ toát ra từ ánh mắt anh như muốn đem ai đó ra để giải tỏa cơn bực tức trong người.
Tư Hàn cảm thấy Lăng Trạch Thiên này hình như là đang xem nhẹ anh quá rồi.
Có lẽ anh ta là đang chán sống chăng?
Tuyết Kì nhận thấy dáng vẻ bất ổn của người bên cạnh thì nhẹ nhàng nắm lấy tay anh trấn tĩnh.
Tư Hàn bình tâm lại, khẽ quay sang nhìn cô mà cố gắng nặn ra nụ cười lúc này:
- Yên tâm, để xem hắn ta muốn làm gì?
- Ừm.
Tuyết Kì khẽ gật đầu.
Sau đó lại tiếp tục quan sát biểu hiện của Lăng Trạch Thiên kia.
Mà lúc này Cố Nguyệt và Phong Thần Minh cũng đi tới chỗ cô và Tư Hàn đang đứng.
Phong Thần Minh không hiểu kiểu gì mà lúc này vẫn còn tâm trạng đùa cợt nói:
- Hây, thật không ngờ Lăng Trạch Thiên kia lại có tình cảm với cô nha Tuyết Kì, nếu không làm sao anh ta lại công khai chuyện hôn sự.
Tuyết Kì nghe thấy Phong Thần Minh cợt nhả mình thì kìm nén tức giận mà không đánh chết anh ta tại chỗ.
Cố Nguyệt nhận thấy biểu tình có chút căng thẳng của cô và Tư Hàn thì liền bình thản lên tiếng:
- Tuyết Kì à, xem ra hôm nay cô gặp phải phiền phức lớn rồi!
Không sai.
Tuyết Kì cô có nghĩ thế nào cũng không thể ngờ tới việc tên Lăng Trạch Thiên kia vậy mà lại tự ý quyết định nha.
Chuyện này khẳng định là không phải ý của ba mẹ hắn.
Xem ra là hắn có ý muốn mượn chỗ đông người này để công khai chuyện này cho cả thế giới biết.
Nếu là như vậy thì chuyện hôn ước kia từ không có cũng sẽ biến thành có mà thôi.
Quả nhiên là tính toán khó lường.
Chỉ là Tuyết Kì cô lại không biết Lăng Trạch Thiên lại là người mặt dày như vậy đó.
Rõ ràng cô đã từ chối hôn sự này rồi mà hắn vẫn không biết liêm sỉ vẫn bám lấy mối hôn sự này.
Rốt cuộc là vì cái gì chứ.
Vì lợi ích gia tộc, vì vị trí người thừa kế Lăng thị, hay là cả hai?
Dù cho là vì điều gì đi chăng nữa thì Tuyết Kì cô tuyệt đối sẽ không để cho hắn ta đạt được mục đích của mình dễ như vậy đâu.
Tách, tách.....
Thanh âm của máy ảnh bao phủ cả một tầng khách sạn.
Ánh đèn trên máy ghi hình của đám phóng viên không ngừng lập lòe chớp nhoáng đến độ khiến cho người ta chói mắt.
Khách sạn Thanh Thương hiện tại phải nói là vô cùng hỗn loạn.
Một phóng viên nam đứng gần sát Lăng Trạch Thiên, vẻ mặt đã không nhịn được tò mò mà phấn khích hỏi:
- Lăng thiếu, chuyện anh nói hoàn toàn là sự thật chứ? Vậy anh và cô Triệu có định sẽ tiến đến hôn nhân không?
Lăng Trạch Thiên vẻ mặt tiêu soái, ngang nhiên thừa nhận:
- Chuyện đó là đương nhiên.
Tuyết Kì nghe được câu trả lời được cho là tự biên tự diễn này của hắn thì mí mắt khẽ giật.
Lăng Trạch Thiên kia dám tự chủ mọi chuyện trước mặt nhiều người như vậy sao?
Cô tự hỏi không biết ba mẹ của hắn thấy hắn như vậy liệu có cảm thấy mất mặt thay cho hắn không đây.
Nói đến đây cô liền đưa ánh mắt đến chỗ ông bà Lăng quả nhiên thấy vẻ mặt của bọn họ không hề tốt chút nào.
Ông Lăng thậm chí khuôn mặt còn nổi chút gân xanh, đủ để thấy ông ta đang giận thằng con ngỗ nghịch của mình đến mức nào.
Nhưng bọn họ lại không biết nên giải quyết ra làm sao.
Nếu ngang nhiên phủ nhận hết toàn bộ lời nói của Lăng Trạch Thiên vậy thì người mất mặt không chỉ còn là một mình hắn mà là cả một Lăng gia kia.
Bởi vậy cả ông bà Lăng đành chịu đứng im để mặc cho Lăng Trạch Thiên thích làm gì thì làm.
Dù sao mất mặt với một mình Triệu gia cũng còn hơn mất mặt với đám người ở đây.
Còn về phía ba mẹ của cô.
Bọn họ đương nhiên là cũng rất không hài lòng với hành vi tự chủ trương của Lăng Trạch Thiên.
Ông Triệu cũng muốn ra mặt giải quyết chuyện này, dù sao con gái bảo bối của ông đã không đồng ý chuyện hôn sự này rồi.
Nhưng mà ông nên nói làm sao đây.
Nếu nói là Triệu gia đã từ chối hôn sự này vậy thì sẽ gây ra rất nhiều bàn cãi bất lợi đến Tuyết Kì.
Điều này thật khiến ông có chút khó xử.
Mà Tư Hàn đứng một bên hiện tại đã không thể im lặng được nữa, anh rút chiếc điện thoại từ trong túi quần ra bấm gọi một dãy số.
Chưa đầy một giây thì đầu dây nọ cũng bắt máy.
- Lão đại, anh gọi em có chuyện gì không?
Khuôn mặt âm trầm của anh hiện lên cùng giọng nói lãnh khốc chứa đầy tà khí:
- Lập tức tung những bức ảnh mà lần trước cậu điều tra được về Lăng Trạch Thiên cho tôi.
Còn phải là tung lên khắp