Vân Giai Kỳ: “..”
“Có thể nói vậy đi”
Âm thanh trong quán bar rất lớn.
Hai người không thể không dán sát tai vào nhau nói chuyện riêng, nhìn vô cùng thân thiết.
Không biết làm sao, loại tình huống này, lọt vào trong mắt Bạc Tuấn Phong, lại cảm thấy có chút gai mất.
Thật sự thì, khi mà anh nhìn thấy tay của Vinh Thế Vũ đặt trên vai của ‘Vân Giai Kỳ, tiện thể kéo cô lại dựa gần minh hơn, theo bản năng anh thấy rất chướng mắt.
Mộ Ngọc My cũng thấy được biến háo ảo diệu trong con mắt của anh, cũng nhìn về hướng Vinh Thế Vũ, cố ý hỏi: “Cậu Vinh, hai người là mối quan hệ gì vậy? Nhìn thật thân thiết nha!”
Vinh Thế Vũ nghe thấy tiếng của cô ta, ngẩng đầu lên, nhíu nhíu mày: “Sao đột nhiên cô lại hỏi chuyện này?”
“Quan tâm một chút mài Cô ấy không phải là vị hôn thê của Tiêu Dương sao, đều đã đính hôn cả rồi, mấy người thân mật như thế, không thích hợp lắm thì phải?” Mộ Ngọc My giả vờ nhắc nhở.
Vân Giai Kỳ cảm thấy Mộ Ngọc My này nhất định cố ý đào hố để cô nhảy vào.
Nhưng Vinh Thế Vũ là người như thế nào?
Anh ta chính là hồ ly tỉnh ngàn năm!
Mộ Ngọc My có đạo hạnh gì, dám nói chuyện đào hố như thế trước mặt anh ta?
Vinh Thế Vũ giả vờ kinh ngạc: “Giai Kỳ, em đã đính hôn rồi sao?”
Vân Giai Kỳ không biết nên trả lời thế nào: ”..”
“Trời ơi, vậy là tôi không còn cơ hội nữa sao?”
Vinh Thế Vũ ôm khuôn mặt mang tia thất vọng: “Tôi thất tình rồi sao?”
Mọi người xung quanh cười lớn.
Vân Giai Kỳ cũng nửa đùa nửa thật nói: “Anh bớt bẩy hại tôi đi, bên cạnh anh không phải có rất nhiều phụ nữ sao, nếu như anh theo đuổi tôi, tôi có thể vượt qua kỷ lục một tuần của anh không?”
“Đương nhiên! Chỉ cần em huỷ bỏ đính ước