Uống xong, vì để che giấu sự xấu hổ của bản thân, Lục Tê Đông liền mở một bao thuốc lá phát cho từng người một.
“Ồ! Đây là thuốc nội à! Là thuốc lá thượng phẩm!”
“Chồng của Khánh Linh không phải dạng tầm thường, còn có thể có được loại thuốc lá vừa tốt vừa hiếm này”
Trần Khánh Linh lập tức lấy lại tinh thần: “Thường ngày đi làm, nhà tôi đều được đối tác tặng rất nhiều quà.
Loại thuốc lá này nhà tôi có rất nhiều.
Hiếm khi chúng ta có dịp gặp gỡ nhau như thế này, nên chồng tôi đặc biệt mang thuốc lá ngon tới”
Lúc phát đến trước mặt Bạc Tuấn Phong, người đàn ông lạnh lùng nói: “Tôi không hút thuốc”
Khi giọng nói anh vừa cất xuống, tay những người đang cầm điếu thuốc lại lặng lẽ đặt xuống.
Bạc gia đã nói không hút thuốc thì bọn họ dĩ nhiên cũng không dám hút nữa.
Lục Tê Đông cũng yên lặng ngồi xuống rồi mỉm cười với mọi người, cơ mặt rõ ràng căng cứng cả lên.
Anh ta chỉ một lòng một dạ nghĩ cách lấy lòng Bạc Tuấn Phong nhưng mà thế nào cũng không theo trình tự.
Lục Tê Đông đột nhiên nhìn về phía Lâm Thanh Thủy thấy cô ấy cúi người xuống thân mật chỉnh cà vạt cho Bạc Tuấn Phong, đột nhiên nói: “Thư ký Lâm, nếu như đã cùng đến rồi, cô cứ đứng mãi như vậy mọi người cũng ngại, bên cạnh tổng giám đốc Bạc vẫn còn chỗ trống cô ngồi xuống rồi cùng ăn luôn!”
Lâm Thanh Thủy cười cười lắc đầu.
Trần Khánh Linh cũng nói: “Thư ký Lâm, cô ngồi xuống đi!”
Mọi người đều nhìn về phía Lâm Thanh Thủy.
Lâm Thanh Thủy quan sát sắc mặt của Bạc Tuấn Phong thấy anh không nói gì thì mới mỉm cười ngồi xuống bên cạnh anh.
Vừa nhìn thấy Lâm Thanh Thủy ngồi xuống bên cạnh Bạc Tuấn Phong, lúc này đây thái độ của mọi người đối với cô ấy đều trở nên kính trọng hơn.
Bạc Tuấn Phong ngầm đồng ý cho cô ấy ngồi bên cạnh anh,