Thư ký bên cạnh Bạc Tuấn Phong…Cái thân phận này làm cho mọi người không khỏi liên tưởng lung tung rồi.
Thư ký chỉ là một cách gọi quang minh chính đại, không đúng, quan hệ của người ta càng thân thiết hơn.
Nếu như là quan hệ người tình, như vậy, cho dù là một người tình của Bạc Tuấn Phong thì địa vị cũng cũng cao hơn nhiều so với Vân Giai Kỳ! Suy cho cùng, Bạc Vân tương lai cũng thuộc về Bạc Tuấn Phong.
Ở trong nhà họ Bạc, địa vị của Bạc Tuấn Phong còn cao hơn Bạc Tiêu Dương.
Vì vậy mọi người ai nấy đều lấy lòng lòng Lâm Thanh Thủy.
Lâm Thanh Thủy hiển nhiên cũng nhận thấy được tất cả chuyện này, trong mắt hiện lên một tia sáng, đây chính là hiệu quả mà cô ấy muốn.
Cô ấy chính là muốn mọi người đều biết rằng cô ấy và Bạc Tuấn Phong không phải là quan hệ bình thường.
Đặc biệt là để Vân Giai Kỳ nhìn thấy dáng vẻ thân thiết của bọn họ.
Nhưng ngoài mặt, cô ấy vẫn duy trì một bộ dạng hiền thục dịu dàng.
Cô ấy vừa trò chuyện với Lục Tê Đông vừa gắp cho Bạc Tuấn Phong một ít thức ăn.
Bầu không khí hòa hợp ngắn ngủi đó lại bị Bạc Tiêu Dương phá vỡ.
Cậu ta lạnh lùng nhìn về phía Lâm Thanh Thủy, nhàn nhạt nhạt nói: “Ai cho phép cô ngồi xuống?”
Vẻ mặt của mọi người lại lần nữa sững sờ.
Lâm Thanh Thủy ngẩng đầu lên nhìn Bạc Tiêu Dương, chỉ thấy cậu ta đang nghịch kệ gốm kê đũa, đáy mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: “Tôi cho phép cô ngồi sao?”
Hốc mắt Lâm Thanh Thủy ngay tức khắc đỏ hồng, tủi thân nói: “Cậu ba Bạc…”
Vẻ mặt Bạc Tiêu