Cô sao mà không biết Trần Khánh Linh làm chủ tổ chức tiệc cho bạn học chính là để cười nhạo cô ấy trước mặt mọi người.
Vân Giai Kỳ còn chưa kịp tỏ thái độ, Trần Khánh Linh đột nhiên bụm miệng nói: “Không lẽ…Cậu ba nhà họ Bạc không biết chuyện này? Tớ có phải là…nói lỡ miệng rồi?”
Cô ta vừa nói như vậy, ngược lại lộ ra vẻ giấu đầu hở đuôi rồi.
Trần Khánh Linh lo lắng nhìn Vân Giai Kỳ, giống như thực sự buồn phiền hối hận vậy.
.
Từ Nguyên nói: “Khánh Linh, không chừng người ta đã nhận giấy đăng ký kết hôn rồi, chỉ là vẫn chưa tổ chức đám cười thôi!”
“Nếu như kết hôn rồi thì phải làm đám cưới chứ, như vậy mới tính là qua cửa một cách danh chính ngôn thuận!” Trân Khánh Linh giả bộ tự ân Giai Kỳ, nếu tôi nói có gì sai thì cô dù sao cũng đừng có Nghe thấy vậy Vân Giai Kỳ nhìn Bạc Tiêu Dương rồi nói: “Nghe thấy chưa? Người ta nói, kết hôn mới là danh chính ngôn thuận, anh rốt cuộc đến bao giờ mới cưới em?”
Bạc Tiêu Dương nói: “Được thôi, chỉ cần em bằng lòng anh lúc nào cũng có thể cưới em”
Những lời này cũng ngầm thừa nhận đứa trẻ mà Vân Giai Kỳ bế trong bệnh viện là con của anh ta!
“Wow! Cậu ba nhà họ Bạc thâm tình thật đấy!”
Rất nhiều người nhìn Vân Giai Kỳ với ánh mắt ghen tị đầy hâm mộ, hoàn toàn quên mất Trần Khánh Linh bên cạnh.
Trần Khánh Linh bỗng chốc bị lạnh nhạt, đương nhiên không hề mong muốn!
Làm ơn đi, hôm nay cô ta là chủ trì có được không hả?
Hơn nữa, lúc trước họ bịa đặt nói xấu Vân Giai Kỳ như thế nào ở trong nhóm nhỏ Zalo?
Nói cô sau khi tốt nghiệp rất thảm thương, chưa lập gia đình mà đã có bầu, không biết chừng mực!
Bây giờ thấy Vân Giai Kỳ đưa Bạc Tiêu Dương đến thì mỗi một người đều mang vẻ mặt nịnh bợ, Trần Khánh Linh nhìn thấy cảnh này cảm thấy thực sự rất chán ghét!
Cô ta không cam lòng để Vân Giai Kỳ cướp mất sự chú ý, vì vậy nên muốn lấy lại thể diện.
Trần Khánh Linh chủ động nói với Bạc Tuấn Phong: “Tổng giám đốc Bạc, lần này anh có thể góp mặt, cùng chúng tôi dùng bữa chính là vinh dự to lớn của nhà họ Lục!”
Cô ta