Lâm Thanh Thủy ở một bên im lặng đã lâu, cuối cùng cũng nói: “Cô Khánh Linh nói không sai.”
Mọi người đều nhìn cô ta.
Lâm Thanh Thủy nói: “Vân Giai Kỳ nói dối rất nhiều, những lời lúc nấy có câu nào có thể tin sao.
Những tin đồn mà các người nói, đa số đều là thật, cô ta dám thừa nhận không?
Cô ta một lòng muốn trèo lên tổng giám đốc Bạc, làm sao có thể nhận những điều mà cô ta đã làm chứ! Tôi ở bên cạnh tổng giám đốc Bạc nhiều năm như vậy, có một chuyện có thể chắc chắn! Đó là chuyện cô ta có con gái riêng, nhà họ Bạc vốn không chấp nhận”
Từ Nguyên nói: “Thanh Thủy, cô nói đều là thật sao? Cô ta có con gái riêng?”
Lúc trước, cô ta bởi vì chuyện chưa lập gia đình mà đã có con liền bị nhà họ Vân đuổi khỏi nhà, nhà họ Bạc cũng không chứa cô ta.
Cô ta đã tạo ra một trận tai nạn xe và biến mất.
Năm năm này, tôi ở bên cạnh tổng giám đốc Bạc, chăm sóc, bầu bạn với anh ấy, tổng giám đốc Bạc đối với tôi cũng rất tốt, đưa cho tôi Mai Phiến cho tôi ở, mỗi năm đều cùng tôi đón sinh nhật.
Hiện giờ, cô Vân Giai Kỳ đột nhiên trở về, cô ta nhất định là cảm thấy tôi cướp đi tổng giám đốc Bạc, cho nên chán ghét tôi”
“Trời ơi! Mai Phiến! Đó là khu nhà cao cấp hàng đầu do tập đoàn Thiên Ngạo phát triển!”
“Nghe nói một căn nhà trị giá đến sáu nghìn tỷ đồng”
Lâm Thanh Thủy nói: “Tổng giám đốc biết tôi ở thủ đô không quen, cô đơn một mình, cho nên đem cả một tầng lầu đưa cho tôi ở đó.”
“Oa! Tổng giám đốc Bạc đối với cô rất tốt nha!”
Từ Nguyên nói: “Thanh Thủy, cô nhất định nắm bắt cô hội này! Tôi thấy tổng giám đốc đối với cô tốt như vậy, ôn nhu như vậy, mỗi năm đều cùng cô đón sinh nhật, còn mua túi Hermès cho cô! Sự đối xử đặc biệt này ngay cả Vân Giai Kỳ cũng không có!”
Lâm Thanh Thủy tự giễu nói: “Tôi không dám mơ mộng đến tổng giám đốc Bạc.
Tôi chỉ là một thư ký nhỏ bé, tổng giám đốc Bạc là bầu trời nhật nguyệt, đàn ông kiêu ngạo, tôi làm sao xứng?”
Từ Nguyên tức giận nói: “Làm sao cô không xứng chứ? Thư ký thì sao? Thư ký cũng là nghề nghiệp đúng đắn, còn đỡ hơn ai đó, bán đứng cơ thể của mình cùng khách uống rượu còn quang minh chính đại hơn!”
Cô ta đây là chỉ cây dâu mắng cây hòe, châm biếm Vân Giai Kỳ.
Lâm Thanh Thủy nói: “Tôi cũng thay tổng giám đốc Bạc thấy không đáng.
Tổng giám đốc Bạc là