Vân Giai Kỳ vừa đi đến ngồi xuống trước quầy bar, cô mơ hồ nhận ra có tâm mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, cô quay đầu lại thì nhìn thấy Tô Mỹ Lệ đã quay người rời đi.
Cô còn chưa kịp phản ứng với hành vi kỳ lạ của Tô Mỹ Lệ thì bỗng nhiên ngửi được một mùi thơm.
Rất thơm.
Là mùi thơm của thịt dăm bông.
Vân Giai Kỳ hơi ngạc nhiên, sau đó nhìn thấy Bạc Tiêu Dương vừa lấy ra món thịt dăm bông Serrano.
Cậu ta cắt dăm bông thành từng lát mỏng, sau đó bắt đầu nướng bốn lát bánh mì nướng trong chảo.
Vân Giai Kỳ sửng sốt trước tài cầm dao cao siêu của cậu ta.
Hình như người đàn ông này nấu ăn rất giỏi?
Vân Giai Kỳ nhìn chằm chăm Bạc Tiêu Dương, cậu ta tự tay làm, nướng bánh mì, cho rau xà lách lên, trứng gà, thịt dăm bông Serrano, phủ sốt salad lên trên, chia bánh mì nướng thành hai phần, cuối cùng còn mang lên hai ly sữa nóng hổi.
Mãi cho đến khi người đàn ông đã mang sandwich và sữa đến trước mặt cô, Vân Giai Kỳ vẫn chưa hoàn hồn lại.
“Cậu biết nấu ăn sao?”
“ừ”
“Đàn ông nhà họ Bạc các cậu người nào người nấy đều tự phụ, huống chỉ nhà họ Bạc còn có những đầu bếp cấp cao như vậy, không ngờ cậu lại có năng lực thực hành giỏi như thế này”
“Cô nói đúng một chút.”
Bạc Tiêu Dương nói: “Đàn ông nhà họ Bạc đúng là ai cũng rất tự phụ, người có thể ăn được sandwich do chính tay cậu chủ đây tự mình làm có lẽ cô là người đầu tiên từ trước đến nay”
Vân Giai Kỳ trầm mặc một lúc: “Chẳng lẽ tôi nên cảm thấy vinh hạnh à?
Bạc Tiêu Dương cười, cũng không nói gì nữa: “Nếm thử xem”
Vân Giai Kỳ câm miếng sandwich lên, cắn một miếng, miếng thịt dăm bông được cắt mỏng như