Tòa biệt viện ở góc của tòa nhà, Vũ Minh và Mạn Nhi được đưa tới biệt viện, Bạc Ngạn Thiên không muốn cho Bạc Tuấn Phong gặp lại hai đứa con trừ khi anh ta không quan hệ gì với cô gái kia nữa.
Xe dừng lại bên ngoài cửa biệt viện.
Ở cửa sổ tầng hai, Vũ Minh bé nhỏ đẩy hai cánh cửa ra, nhìn xuống dưới lầu, Mạn Nhi đứng bên cạnh đáng yêu cười.
“Ông nội đến đây”
“Mẹ cũng đến đây rồi.”
Bạn Ngạn Thiên đưa Vân Hùng Phi và Vân Ngọc Hân tiến vào, hai bảo mẫu ôm hai bé xuống.
Vừa nhìn thấy Bạc Ngạn Thiên, Mạn Nhi vui vẻ nhào vào lòng ông: “Ông nội”
“Ừm, bảo bối của ông có nhớ ông không?”
“Nhớ ạ”
Khuôn mặt bé nhỏ của Mạn Nhi nhẹ nhàng cọ cọ trong lòng ông: “Mạn Nhi rất nhớ ông n‹ Bạn Ngạn Thiên ôm cô bé trong lòng, càng nhìn cháu gái càng yêu quý.
Nếu con bé không phải do Vân Giai Kỳ kia sinh ra thì tốt quá.
Đáy lòng Bạc Ngạn Thiên thừa nhận chuyện Vân Giai Kỳ là.Jessica là chuyện ông không ngờ được, cũng khiến ông nhìn cô ta bằng con mắt khác.
Nhưng trừ việc thừa nhận cô ta giỏi giang ra, sự chán ghét của ông với Vân Giai Kỳ cũng từ đáy lòng, nhiều năm làm chủ nhà họ Bạc như vậy chưa từng có ai dám khiêu chiến quyền uy của ông như vậy.
Vân Giai Kỳ là người đầu tiên.
Bạc Ngạn Thiên cũng cảm thấy nếu cô ta tiến vào nhà họ Bạc, nhất định sẽ làm cho nhà họ Bạc trải qua một trận máu rơi.
Ông không muốn toàn bộ tâm huyết của ông bị hủy trong tay cô ta.
Trên thực tế Bạc Ngạn Thiên đã làm xét nghiệm mấy lần, mọi thứ đều chứng minh Mạn Nhi và Vũ Minh đều là con ruột của cô ta.
Ông ta đưa cho Bạc Tuấn Phong xem báo cáo xét nghiệm giả, bởi vì ông muốn Bạc Tuấn Phong hoàn toàn