Ngay khi Viện trưởng nghe tin cậu chủ nhỏ của Cung gia nhập viện, ông ta vội vàng chạy tới.
Tới cửa phòng bệnh, ông ta liền bước đến trước mặt Mộng Yến Mi và Cung Chiến kính cẩn chào hỏi, sau đó đột nhiên lia mắt thoáng nhìn thấy Lý Phong Tuấn, ánh mắt ông ta lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Viện sĩ Lý?” Khi Mộng Yến Mi thấy Viện trưởng nhận ra Lý Phong Tuấn, bà ta đã hoàn toàn choáng váng.
Viện sĩ Lý? Người đàn ông này thực sự là một viện sĩ ư?
Lý Phong Tuấn cười nói: “Viện trưởng Trần, đã lâu không gặp.
“Viện sĩ Lý, tại sao cậu lại ở đây?”
“Tôi đến thủ đô để nghiên cứu.
Lần này tôi đến là vì được một người bạn nhờ vả xem bệnh tình cho một đứa trẻ.”
“Là cậu chủ nhỏ Cung Bắc đúng không?” Vẻ mặt của Viện trưởng Trần lập tức trở nên căng thẳng: “Tình hình của cậu chủ nhỏ Cung Bắc… thế nào rồi?”
“Tôi vẫn chưa kiểm tra, tạm thời còn chưa biết.” Mộng Yến Mi lúng túng một lúc, mới vừa rồi bà ta còn dò hỏi lai lịch của Lý Phong Tuấn ngay trước mặt anh ta.
Bởi vì anh ta là do Vân Giai Kỳ mời tới nên đương nhiên bà ta nghi ngờ không biết Vân Giai Kỳ có mời tới bác sĩ chính quy hay không.
Nhưng thấy Viện trưởng Trần mới nhìn thoáng qua đã nhận ra anh ta, có vẻ như anh ta quả thật là một người có uy tín trong giới học thuật.
Vân Giai Kỳ này có bản lĩnh đến mức nào mà có thể mời được một người tài giỏi như vậy?
Lý Phong Tuấn nhanh chóng đi theo Vân Giai Kỳ vào trong phòng bệnh.
Bạc Tuấn Phong và Cung Chiến cũng bước vào.
Ngay khi Viện trưởng Trần chuẩn bị bước vào, Mộng Yến Mi lập tức kéo ông ta sang một bên: “Viện trưởng Trần, rốt cuộc vị bác sĩ tên là Lý Phong Tuấn này có lai lịch như thế nào vậy?”
“Viện sĩ Lý là một người rấtcó uy tín trong lĩnh vực miễn dịch học, có thể nói là thiên tài trăm năm có một, là viện sĩ trẻ nhất trong lịch sử của Trường đại học Y khoa Thủ đô, người hàng đầu trong lĩnh vực y tế… và cũng chỉ có bà Cung mới có bản lĩnh và thể diện có thể mời được người như cậu ấy đến đây”
Mặt Mộng Yến Mi đột nhiên đỏ lên, mơ hồ nói: “Cậu ấy không phải… không phải do tôi mời tới”
“Vậy thì có thể là ai? Cậu