Mục đích của bữa tiệc này là nói về sự hợp tác mà lần trước chưa thể hoàn thành được.
Bạc Tuấn Phong muốn thành lập một Ngân hàng thương mại, nghĩa là anh sẽ bắt đầu bằng cách bơm ba nghìn tỷ vốn vào.
Nhưng tham vọng của Bạc Tuấn Phong rất lớn.
Ba nghìn tỷ, trên thương trường tài chính thì chơi kiểu gì chứ.
Nếu đã muốn làm thì phải dứt khoát làm cho đàng hoàng.
Anh muốn huy động hàng nghìn tỷ trong lần tài trợ đầu tiên.
Các chỗ còn trống còn khoảng mười tám nghìn tỷ.
Lần trước đàm phán với Mộ Khánh An, Tài chính Á Đông hoàn toàn có khả năng lấp đầy chỗ trống này.
Nhưng hơn mười tám nghìn tỷ không phải là một con số nhỏ.
Cho dù rất yêu thích Bạc Tuấn Phong, Mộ Khánh An cũng muốn tìm hiểu đầy đủ về sự phát triển của khoản tài trợ hàng nghìn tỷ đồng này.
Một bàn người bàn tán xôn xao về vụ hợp tác, có vẻ như Bạc Tuấn Phong lại không khéo nói.
Trước đây, khi tham dự những dịp như vậy, anh đều sẽ chỉ định một đại diện của bộ phận quan hệ công chúng thay mặt anh phát biểu.
Mộ Khánh An cũng hiểu được tính cách ít nói của anh, ông †a đột nhiên thay đổi chủ đề trò chuyện, nghĩ đến điều gì đó: “Tuấn Phong, tôi nghe nói cậu tốt nghiệp nghiên cứu sinh Tài chính của MIT đúng không?”
Bạc Tuấn Phong gật đầu.
“Ha ha! Đây không phải là trùng hợp sao? Con gái tôi Ngọc My cũng là sinh viên MITI”
Mộ Ngọc My bắt chuyện: “Vậy thì anh Tuấn Phong là đàn anh của em rồi?”
Bạc Tuấn Phong nhìn Mộ Ngọc My, cô ta ngồi dựa vào Mộ Khánh An, nhìn cánh tay ông ta.
Thấy ánh mắt của Bạc Tuấn Phong quét qua, cô ta lập tức mỉm cười, biểu hiện ra một chút ngượng ngùng.
Mộ Khánh An nói: “Đứa con gái này của tôi rất hiếm khi đến những bữa tiệc như này, cho nên rất luống cuống, Tuấn Phong, cậu đừng ngạc nhiên.
Hôm nay