Mộ Ngọc My nhìn anh, ánh mắt cô ta tràn đây ngưỡng mộ.
Có bao nhiêu người phụ nữ có thể cưỡng lại một người đàn ông như vậy?
Mộ Ngọc My biết ý định của Mộ Khánh An khi đưa cô ta đến tham gia tiệc rượu này.
Các tiệc rượu bình thường đều nghỉ ngút khói.
Có đủ loại người.
Mộ Khánh An bảo vệ con gái hết lòng, không bao giờ đưa cô ta tham gia những bữa tiệc như vậy, nhưng hôm nay là một trường hợp đặc biệt.
Bởi vì Bạc Tuấn Phong sẽ đến.
Đương nhiên Mộ Khánh An sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy, nếu có cơ hội, Mộ Ngọc My có thể có được Bạc Tuấn Phong, gả và gia nhập vào Bạc Vân, nó sẽ như hổ mọc thêm cánh đối với Tài chính Á Đông.
Sau khi đi được nửa tuần rượu, Mộ Ngọc My đến bên cạnh Bạc Tuấn Phong theo sự chỉ dẫn âm thầm của Mộ Khánh An, ngồi xuống bên cạnh anh.
Cô ta chủ động nâng ly kính anh.
Nếu đổi thành người khác, Bạc Tuấn Phong còn có cớ để từ chối.
Tuy nhiên, ở trước mặt nhiều người như vậy, Mộ Ngọc My là một người phụ nữ, cô ta chủ động mời rượu, về tình về lý thì khó mà từ chối.
Bạc Tuấn Phong ỷ vào việc tửu lượng hơn người.
Anh rất ít khi chạm vào rượu, nhưng cũng ít khi say.
Nhưng có vẻ như Mộ Ngọc My không uống được nhiều.
Chỉ uống một vài ly rượu, cô ta đã dần bộc lộ trạng thái say xỈn.
Rõ ràng là hơi say, nhưng vẫn tiếp tục cầm ly.
Cô ta vừa định nâng ly, Bạc Tuấn Phong đã ấn chặt tay cô ta: “Đừng uống say”
Đôi tay mảnh khảnh của người đàn ông không có độ ấm, lành lạnh chạm vào mu bàn tay của Mộ Ngọc My, khiến cô ta như bị điện giật.
Chỉ một câu “Đừng uống say” đã thể hiện phong thái