Sau khi Bạc Tuấn Phong giao người cho Tân Khải Trạch, anh xa xa đi về phía trước.
Mộ Ngọc My được Tân Khải Trạch đỡ, đi theo phía sau anh.
Cô ta chán ghét muốn đẩy Tân Khải Trạch ra, nhưng vì cô †a đang diễn nên phải diễn cho xong, chỉ có thể để Tân Khải Trạch dìu mình lên xe.
Sau khi thắt dây an toàn cho cô ta xong, Tân Khải Trạch lễ phép hỏi: “Cô Mộ, địa chỉ nhà cô ở đâu?”
Nhưng Mộ Ngọc My giả vờ say và mơ hồ, nói với Tân Khải Trạch: “Anh đi… anh đi đường Yến Vân”
“Được”
Tân Khải Trạch lên xe.
Mặc dù Bạc Tuấn Phong ngồi ghế sau với cô ta thế nhưng vẫn giữ một khoảng cách.
Khi đi vào những khúc đường gập ghênh, Mộ Ngọc My đã lợi dụng tình huống này ngã vào vòng tay anh.
Thấy vậy, Bạc Tuấn Phong khế cau mày, anh định đỡ cô ta ngồi dậy, nhưng cơ thể cô ta đã trở nên mềm nhũn, mọi chuyện như rối tung cả lên.
Trên người Mộ Ngọc My mang theo một mùi hương tinh tế.
Không giống như hương thơm thoang thoảng tự nhiên ở trên cơ thể của Vân Giai Kỳ, hương thơm nồng nàn này rõ ràng là của nước hoa.
Anh không thích mùi nước hoa nồng nặc như vậy.
Bạc Tuấn Phong cố gắng kìm nén lại, sau đó lên tiếng hỏi: “Khi nào mới đến nơi?”
“Sắp