Cảm nhận được sự mỉa mai trong giọng nói của cô, hai mắt vị bác sĩ kia trợn to: “Tại sao cô có thể trơ trến tới mức như vậy chứ? Tôi đang giúp cô giải quyết và cho cô lời khuyên, tại sao cô lại ăn nói hung hăng như thế, cứ như thể tôi muốn làm hại cô vậy!”
“Bác sĩ, cô là một bác sĩ, không phải một cố vấn cuộc sống.
Hơn nữa, cô hiểu rất rõ về tôi sao? Cô biết tôi đã trải qua chuyện gì sao? Tôi đã nói gì với cô đâu chứ, cô lại tự cho rằng mình đúng, muốn đưa ra lựa chọn thay tôi luôn sao?”
Bác sĩ giễu cợt lên tiếng: “Cô đừng cố che giấu! Tôi vừa liếc mắt là có thể nhận ra cô là loại phụ nữ như thế nào! Thời buổi này, có không biết bao nhiêu cô gái muốn đi đường tắt như cô! Vì danh vọng mà bán đi nhan sắc tuổi trẻ, kết quả bụng đều to ra! Không bỏ đứa nhỏ này đi thì cô muốn làm thế nào? Nếu cô sinh nó ra, người đàn ông đó có nhận không? “
“Anh ấy không nhận thì tôi không thể sinh à?”
Bác sĩ suýt chút nữa đã bị lời nói của cô làm cho phát khóc.
Cô ta tự cho mình là người tốt bụng, nhưng kết quả là nhìn thấy dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng của Vân Giai Kỳ, khiến cô ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Tại sao cô lại vô trách nhiệm như vậy? Cô không biết xấu hổ, cô muốn sinh đứa trẻ ra để nó cũng trở thành một người như cô sao?”
Vân Giai Kỳ cũng bị chọc tức: “Cô cho răng tôi là loại người như cô nghĩ sao? Tại sao cô lại có thành kiến với tôi như vậy?”
Cô biết bác sĩ đã hiểu nhầm cô là loại người gì.
Thế nhưng bác sĩ lại không hề nói rõ ràng, thậm chí cũng không cho cô cơ hội để giải thích.
Vân Giai Kỳ không muốn dây dưa nhiều với cô ta nữa, cô cầm lấy tờ báo cáo trên bàn, đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.
Bác sĩ không cam lòng lao ra cửa, giận dữ nhìn theo bóng lưng của Vân Giai Kỳ: “Nhiều năm qua, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào