Bạc Ngạn Thiên nói: “À đúng rồi, chiều nay cháu có rảnh không?”
“Có chuyện gì thế ạ?”
“Mấy ngày nay Cung Bắc bị bệnh, đang nằm viện, nghe nói thằng bé đã khỏe hơn chút rồi, ông muốn đến thăm nó.”
Nhà họ Bạc có mối quan hệ mật thiết với nhà họ Cung.
Cung Bắc bị bệnh nằm viện, đương nhiên cũng là một nỗi lo lắng của Bạc Ngạn Thiên.
Ông ta không yên tâm nên đương nhiên muốn đến thăm.
Vân Ngọc Hân gật đầu: “Vâng, cháu đi cùng ông nội.”
“Tốt”
Vào buổi chiều, Vân Giai Kỳ đến bệnh viện và xét nghiệm máu lần nữa.
Lần khám trước bác sĩ cho biết cô đã có thai, lần này cô đến là để xác định lại.
Nếu cô mang thai, HCG sẽ nhanh chóng tăng gấp bội, đồng thời các chỉ số progesterone và estradiol cũng sẽ tăng cao.
Buổi sáng cô đến hơi muộn thế nên đến chiều mới có kết quả.
Buổi trưa ăn cơm xong, Vân Giai Kỳ ở lại phòng bệnh cùng Cung Bắc một lát, thấy cậu bé đã uống thuốc cô mới đi lấy kết quả.
Sau khi có kết quả, kết quả xét nghiệm cho thấy HCG của cô đã tăng gấp bội.
Lần trước là bốn mươi chín, lần này là tám trăm bảy mươi chín.
Cô thực sự đã mang thai…
Trong chốc lát, Vân Giai Kỳ cảm thấy có hơi ngây người.
Trong phòng làm việc, bác sĩ nhìn vẻ mặt vô hồn của cô, không nhịn được hỏi: “Cô đã quyết định chưa? Có muốn giữ lại đứa bé này không?”
Câu hỏi thường ngày của bác sĩ đã kéo Vân Giai Kỳ tỉnh táo trở lại.
Cô ngẩng đầu nhìn bác sĩ, nhưng bác sĩ lại hỏi cô: “Bây giờ mới thuộc những tháng đầu của thai kỳ, nếu cô không muốn có đứa bé này thì nên bỏ càng sớm càng tốt, mức độ tổn hại cho cơ thể sẽ là nhỏ nhất! Chuyện không nên chần chừ thì đừng chần chừ, càng chần chừ sẽ càng gây ra hậu quả không đáng có! Cô nhìn cô gái ngồi ngoài cửa kia xem, con bé mới mười sáu tuổi, còn đang đi học, sắp thi đại học rồi.
Kết quả là bây