“Bao giờ ả ti tiện nhà cô mới đi chết? Chết đột ngột cùng người con trai lỗ mãng này là tốt nhất! Nhà họ Bạc có biết cô cắm sừng anh ấy không?”
“Cô đã lớn như thế này rồi, cái khác không học lại học quyến rũ người đàn ông của người khác phải không? Cô thấy bắt nạt Vân Ngọc Hân dễ lắm đúng không? Tôi nói cho cô biết, Vân Ngọc Hân có hai mươi triệu fans! Một người nhổ một miếng nước bọt cũng có thể làm cô chết chìm!”
Đám fans ở bên cạnh vừa hung hăng chửi bới, vừa ném đủ mọi loại thứ đồ bẩn thỉu lên người cô.
Vân Giai Kỳ bỗng dưng cảm nhận được một thứ đồ lông lá xồm xàm cứng ngắc bị bỏ lên người cô.
Cô cúi đầu xuống nhìn xem, vẻ mặt hoảng hốt.
Không ngờ đó lại là một con chuột chết đã lâu.
Thậm chí cô có thể lờ mờ ngửi ra được mùi hôi của chuột chết.
Vân Giai Kỳ chán ghét, nhanh chóng lùi lại nửa bước.
Doãn Lâm lập tức đá con chuột chết bị bỏ trên người cô một cái bay ra, nhất thời thẹn quá hóa giận.
Đám fans này sao lại độc ác như vậy, không có thứ gì mà họ không dám ném vào người Vân Giai Kỳ.
Ngay cả chuột chết cũng ném.
Doãn Lâm đau lòng nói: “Cô Vân, cô không sao chứ?”
Vân Giai Kỳ lắc đầu: “Tôi không sao”
Vân Giai Kỳ lạnh lùng nhếch khóe môi.
Kể từ khi cô