Cô ta tận mắt nhìn thấy Bạc Tuấn Phong vậy mà lại dùng cơ thể quý giá của mình để che chăn tất cả những thứ bẩn thỉu đang bay tới cho Vân Giai Kỳ, Vân Ngọc Hân vừa ghen †ị lại vừa không cam tâm!
Tân Khải Trạch và Doãn Lâm âm thầm đứng trước mặt của Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ, cho dù cơ thể có trở nên vô cùng thảm hại, họ cũng phải bảo vệ hai người họ.
Vân Giai Kỳ ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mặt Bạc Tuấn Phong.
Từ góc nhìn của cô, cô chỉ có thể nhìn thấy góc mặt hàm dưới vô cùng góc cạnh, kiêu hãnh của người đàn ông.
Vẻ mặt đẹp trai và vô cùng cao quý ấy mang theo một sự tức giận đang được kìm nén.
Anh không ở Kinh Vũ có mấy ngày rồi, tại sao cô lại bị người khác bắt nạt thành ra như vậy rồi.
Bạc Tuấn Phong từ từ quay người lại, ánh mắt lướt nhìn đám người với cái nhìn vô cùng cao thượng.
“Thì ra Bạc Gia lại đẹp trai như vậy, chẳng trách Vân Ngọc Hân đồng ý từ bỏ sự nghiệp lớn lao của mình vì anh ta!”
“Bạc gia, anh tuyệt đối không được phụ bạc tình cảm sâu đậm mà Vân Ngọc Hân dành cho anh đấy! Cô ấy đã từ bỏ sự nghiệp mà mình yêu thích nhất chì vì anh, đến cả chúng tôi cô cô ấy cũng rời bỏ, anh không được phụ lòng cô ấy đâu… nếu không thì chúng tôi cũng sẽ không tin tưởng vào chuyện tình yêu nữa!”
Trong âm thanh ồn ào, Vân Giai Kỳ nhìn về phía Bạc Tuấn Phong, giọng nói trầm xuống n sao?”
Cô ta thật sự đã có thai rồi Bạc Tuấn Phong quay lại nhìn cô.
Ánh mắt của Vân Giai Kỳ lóe sáng lên, sâu trong đôi mắt có sự nghi ngờ, còn có cả sự thất vọng.
Vốn dĩ cô không muốn quan tâm đến loại vấn đề này, nhưng những lời nói thật lòng kia của Vân Ngọc Hân làm cô