*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Tuyền Uri
“Các anh đem cậu ta về đi!” Tôi quay người, không muốn nhìn thấy đôi mắt bất lực kia của cậu.
Thư Lượng sững sờ.
“Không muốn…….không muốn về………không muốn………. về……….” ngây ngốc lặp lại câu có vẻ như một lời nói bình thường này, giọng nói yếu ớt thì thầm lúc to lúc nhỏ, Thư Lượng tự lẩm bẩm mặc dù trông kỳ quái nhưng không ai dám tới làm phiền, chỉ nhíu mày, tôi thấy Thư Lượng không bình thường cho lắm, lại thấy Trần Mặc cùng đám vệ sĩ rõ ràng đã bị hiện trường bừa bãi dọa cho sợ rồi,
“Đưa cậu ta về nhà đi, tôi muốn nghỉ ngơi chút.” Lạnh nhạt dặn dò một câu, tôi lại lần nữa quay người chuẩn bị rời đi.
“Em không muốn