Lý Diên Khánh tìm năm bản bút ký Chu Quan Tân Nghĩa trong đó, tới trước cửa phòng Nhạc Phi, hắn gõ cửa một cái:- Lão Nhạc, là ta!- Mời vào!Lý Diên Khánh đẩy cửa vào phòng, thấy Nhạc Phi đang luyện thư pháp.
Lý Diên Khánh cười cười đặt năm bản phút ký Chu Quan Tân Nghĩa lên bàn gã.- Đây là tinh yếu đọc sách phụ thân ta viết năm đó, cho ngươi mượn chép một lần, ta cảm thấy cũng không kém hơn tới học đường, ngươi đọc thuộc nó, không cần tới học đường cũng được!Nhạc Phi muốn thi Châu Học, mà thi nhập học Châu Học chủ yếu là thi một bản đại kinh và hai bản kiêm kinh.
Luận Ngữ và Mạnh Tử họ đều rất quen thuộc, không cần lo lắng, khó khăn là Chu Quan Tân Nghĩa, chỉ cần đọc thuộc Chu Quan Tân Nghĩa, thi Châu Học cơ bản không có vấn đề.Mặc dù Nhạc Phi học chung với Lý Diên Khánh ở học đường Lộc Sơn, nhưng gã học kém xa Lý Diên Khánh, gã nhận bút ký xem vài trang, không khỏi vừa mừng vừa sợ, liền vội vàng đứng dậy ôm quyền nói:- Có những bút ký này, ta thi đậu Châu Học không phải lo rồi, đa tạ hiền đệ hết sức giúp đỡ, ta sẽ nhanh chóng chép nó lại.Thật ra Lý Diên Khánh rất rõ ràng trình độ của Nhạc Phi, thi đậu Châu Học không chút vấn đề, nếu không sư phụ cũng sẽ không để gã cùng đi An Dương thi với hắn.Chỉ là Nhạc Phi quá cẩn thận, lên Huyện Học lại không tới học đường nghe giảng, Nhạc Phi liền cảm thấy gã sẽ không thi đậu Châu Học được.
Lý Diên Khánh thoáng giúp gã một tay, tăng thêm chút lòng tin cho gã.Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, liền thấy Vương Quý xông qua trước cửa phòng:- Lão Quý, ta ở đây!Lý Diên Khánh hô một tiếng, Vương Quý dừng chân lại, chạy về vội la lên:- Các ngươi mau ra đây, Chu sư phụ tới rồi!Lý Diên Khánh và Nhạc Phi giật mình, vội vàng đi theo Vương Quý ra ngoài, liền thấy Chu Đồng đang ngồi uống trà ở phòng khách, Thang Hoài khoanh tay đứng một bên, biểu lộ cực kỳ lo lắng bất an.Ba người đi tới, cùng khom người thi lễ:- Tham kiến Chu sư phụ!Chu Đồng mặc một chiếc áo vảo màu lam rộng rãi, làn da ngăm đen, hai mắt sắc bén, coi như ngồi trên ghế cũng phát ra khí thế uy mãnh.
Sắc mặt lão hơi tươi cười, lấy ra một hồ lô nhỏ đặt lên bàn:- Ta đoán chừng hôm nay cánh tay và hai chân của các ngươi đau nhức, đây là bí dược của ta chê, hoạt lạc kinh mạch, giải tỏa mệt nhọc, buổi tối lúc sắp đi ngủ các ngươi lấy một viên thả vào trong nước cho tan ra, sau đó bôi lên hai tay và đùi, ngày mai sẽ có thể huấn luyện bình thường, kiên trì dùng mười ngày, về sau sẽ không cần nữa.Nói xong, lão đưa hồ lô cho bốn người.
Bốn người vui vẻ trong lòng, vội vàng tiếp nhận, khom người thi lễ cảm ơn:- Đa tạ Chu sư phụ quan tâm!Chu Đồng đương nhiên không phải đơn giản đến đưa thuốc, cả đời dạy vô số đồ đệ, nhưng thực sự khiến lão hài lòng lại không có mấy người, tuổi tác lão đã cao, lần này tới huyện Thang Âm dạy khóa cưỡi ngựa bắn cung, cũng là muốn thu mấy đệ tử quan môn.
Trong mười hai người hôm nay, ngoại trừ Lý Diên Khánh mà lão nhìn trúng ra, lão phát hiện Nhạc Phi cũng là một nhân tài, không chỉ trầm tĩnh ổn trọng, còn có khí lực hơn người, cũng là một người lựa chọn luyện ra cường nỏ.Chu Đồng trầm ngâm một chút nói:- Ta biết các ngươi đều đang đọc sách, nhưng luyện tập cưỡi ngựa bắn cung cũng là một quá trình kiên trì tích lũy, không thể đánh cá ba ngày hai ngày phơi lứa, yêu cầu không thể gián đoạn mỗi ngày, nhưng như vậy sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới việc học của các ngươi, ta thương lượng với các ngươi một chút, đổi thành hai ngày luyện một lần, các ngươi cảm thấy thế nào?Ánh mắt ba người đều nhìn lại Nhạc Phi, Lý Diên Khánh có tới học đường hay không không quan trọng, Vương Quý và Thang Hoài cũng không quan trọng, quan trọng ở Nhạc Phi, dường như mỗi ngày luyện cưỡi ngựa bắn tên sẽ ảnh hưởng