- Ai quan tâm ngươi đi thi cái gì, nhưng để ta một mình ở Huyện Học, tính là huynh đệ cái gì?- Nói dễ nghe, chờ cuối năm ngươi thành thân, còn nhớ Vương Quý ta là ai?Lý Diên Khánh và Nhạc Phi rất kinh ngạc, cùng nhìn tới Thang Hoài:- Lão Thang, ngươi thực sự muốn thành thân sao?Thang Hoài đỏ bừng mặt, thẹn quá hóa giận, trừng mắt nói với Vương Quý:- Ta bảo ngươi không nên nói lung tung, chỉ là đính hôn, đối phương mới chín tuổi, thành thân cái rắm!Vương Quý tự biết nói lỡ, lầm bầm:- Ta cho là ngươi không chịu đi thi võ học với ta, liền muốn thành thân mà!Thang Hoài dở khóc dở cười, chỉ vào chén trà của Chu Đồng trên bàn:- Loại chuyện lớn trong đời này, ít nhất phải chờ cái chén trà này lạnh rồi mới quyết định chứ!- Được rồi! Được rồi!Vương Quý vội vàng che giấu sự nóng vội của mình:- Ta đương nhiên không vội, ta cho ngươi một buổi tối suy nghĩ, sáng mai cho ta một câu trả lời chắc chắn.…Trời chưa sáng, Lý Diên Khánh và Nhạc Phi dậy chạy bộ.
Vương Quý và Thang Hoài lấy cớ buổi chiều còn phải chạy bộ, sống chết không chịu chạy buổi sáng sớm.
Lý Diên Khánh và Nhạc Phi một trước một sau chạy ra khỏi cửa lớn.So với chạy bộ trong vùng hoang vắng nông thôn, Lý Diên Khánh thích cảm giác chạy bộ ở huyện thành hơn, dường như hắn trở về quá khứ.Lúc này huyện thành cực kỳ yên tĩnh, phần lớn dân chúng đều chưa thức giấc, nhưng đã có không ít căn nhà sáng đèn, trên đường đã có người bắt đầu bận rộn công việc trong ngày.Lý Diên Khánh chạy qua cửa hàng bánh bao Mao Ký, thấy cửa hiệu đã mở, vợ chồng Mao thị đang bận rộn chưng bánh bao:- Chào buổi sáng Mao thẩm!Lý Diên Khánh vẫy tay với Mao thẩm đang chưng bánh bao ngay bên ngoài tiệm.- Khánh ca nhi lại bắt đầu chạy bộ, chờ lát nữa các ngươi trở về bánh bao đã chưng xong rồi.- Cảm ơn Mao thẩm, chúng ta sẽ quay lại mua!Lý Diên Khánh chạy xa, đến phía cuối đường lớn, hiệu sách Sĩ Lâm Nguyên cũng đã sáng đèn, một tiểu nhị mới tới đang quét rác trước cửa ra vào, gã không biết Lý Diên Khánh, nhưng cũng đứng dậy cười cười thiện cảm với họ.Lúc này, một đội sương binh tuần hành đi tới từ đối diện, họ đội mũ Phạm Dương trên đầu, tay cầm thương Hồng Anh, mặc quân phục vải, có lẽ bởi vì tuần hành một đêm, mỗi người họ không ngừng ngáp, mỏi mệt lười nhác, đội ngũ cũng không đều.Lý Diên Khánh và Nhạc Phi chạy ngang qua họ, họ cũng lười hỏi tới, hai thiếu niên Huyện Học này mỗi sáng sớm đều chạy bộ, họ đều biết được.Nhạc Phi tăng tốc độ, đuổi kịp Lý Diên Khánh nói:- Lão Lý, tối qua ta đã suy nghĩ kỹ, có lẽ tới Châu Học học võ cũng là một đường sáng, chí ít có thể vào quân đội báo quốc.Đây mới là suy nghĩ nên có của Nhạc Phi, Lý Diên Khánh cười cười:- Tối qua ngươi cả đêm không ngủ đúng không!- Đúng vậy! Lời Chu sư phụ khiến ta suy nghĩ thật lâu, ta lên Châu Học thì có thể thế nào, chẳng lẽ còn có thể lên Thái Học sao? Tuy nói Thái Học có trợ cấp, nhưng một tháng ít nhất cũng tốn ba quan tiền, trong nhà ta không đủ sức, học xong Châu Học sẽ phải về nhà làm nghề nông, nhưng tiến vào võ học thì khác, không chỉ không cần bỏ ra một văn tiền, ngay cả ăn ngủ áo giáp đều miễn phí.
Ta cảm thấy rất thích hợp với ta.- Ngươi cảm thấy thế nào?Nhạc Phi lại nhìn Lý Diên Khánh trưng cầu ý kiến của hắn.- Ta cảm thấy chọn võ học cũng tốt, Châu Học cũng tốt, đều là một loại lựa chọn trong đời, vừa có thái độ của mình, cũng phải cân nhắc tới ý kiến của người nhà.Nhạc Phi yên lặng gật đầu, gã đương nhiên hiểu được ý của Lý Diên Khánh, quan trọng là thái độ của ngoại tổ phụ, gã muốn theo võ học, nhưng ngoại tổ phụ chưa hẳn đáp ứng!…Thuốc của Chu Đồng cực kỳ có hiệu quả, trời vừa sáng hôm sau, đau nhức toàn thân họ đều biến mất, lại phấn chấn tinh thần tiến vào huấn luyện.Khóa cưỡi ngựa bắn cung hôm nay tăng thêm nội dung mới.
Hôm qua Chu Đồng mời công tượng xây dựng một cầu gỗ một chân ước chừng năm trăm trượng bên trên giáo trường, dùng gỗ thông cỡ khoảng chén ăn cơm dựng thành, cao năm thước, đám tú tài nhất định phải mỗi ngày đi qua cầu thăng bằng mười lần, rơi xuống sẽ bị trừng phạt chạy một vòng quanh Huyện Học.Mọi người