Hàn Hồng Tuấn ấn tượng sâu sắc về Lý Diên Khánh không chỉ bởi thư pháp của hắn rất tốt, mà còn bởi hắn viết bài thi bày cách chống phân hủy cho vụ án quán lương thực Quán Đào rất có trình độ, thậm chí có thể nói trình độ rất cao.
Lúc đó Hàn Hồng Tuấn còn đặc biệt phái người đưa bài thi đó của Lý Diên Khánh tới Lễ Bộ.Mặt khác, năm năm trước Hàn Hồng Tuấn từng được Tri Châu Lý Quỳ ủy thác, phái tới huyện Thang Âm dạy dỗ và tới thôn Lý Văn Hương xem tình hình hoàn lương của Lý Đại Khí.
Vì vậy Hàn Hồng Tuấn mới biết Lý Quỳ rất coi trọng Lý Diên Khánh.Chính bởi vì những nguyên nhân này, Hàn Hồng Tuấn luôn luôn có ấn tượng rất tốt với Lý Diên Khánh.Hàn Hồng Tuấn đọc kỹ bài thi một lần, cũng giống như Vương Kê, mặc dù ông không rõ lắm về tình huống của người Nữ Chân, nhưng nếu chỉ xét bản thân bài thi, quả thật trình độ viết cao tay ngang ngửa với kỳ thi Huyện.
Nhìn bố cục, tính chiến lược cực mạnh, thậm chí đến ngay cả Hàn Hồng Tuấn cũng không thể viết ra được đối sách như thế này.Có điều, Hàn Hồng Tuấn không lập tức cho điểm, mà hỏi hai quan trợ lý:- Là ai cảm thấy bài thi này có thể cho qua?Vương Kê khom người đáp:- Ta cảm thấy bài thi này có thể dùng!Hàn Hồng Tuấn gật gật đầu, lại hỏi Vạn Sĩ Tiết:- Tại sao tiến sĩ Vạn lại cho rằng bài thi này không được thông qua?Vạn Sĩ Tiết không nhìn ra được thái độ của giáo dụ, đành phải cứng đầu nói:- Một thí sinh nhỏ bé làm sao có thể biết chuyện lớn như Liêu Bắc, ta cảm thấy phần nhiều là do thí sinh này tự thêu dệt lung tung, mặc dù thư pháp không tồi, nhưng nội dung cực kém, hơn nữa bài làm lạc đề, chuẩn bị chiến Yên Vân đâu có liên quan gì tới người Nữ Chân?Hàn Hồng Tuấn cười nhạt một tiếng:- Ta lại không cho rằng như thế, nếu như những lời trong bài thi là thật, ta cảm thấy bài viết này hệt như giọng nói của một vị Tể tướng, nhất định có thể đạt Giải Nguyên!Rồi ông lại đưa bài thi cho Vương Kê:- Có thể qua vòng, sau khi kết thúc sơ tuyển trực tiếp giao bài thi cho ta.Hàn Hồng Tuấn quay người đi luôn, Vạn Sĩ Tiết thể như bị giáng cho một bạt tai, đờ ra tại chỗ.Hồi lâu sau cũng chẳng nói nên lời.Lúc này, rốt cuộc Quách Bách Tụng cũng tìm được bài thi của Trịnh Vinh Thái, số bài thi là 77, lão liếc một cái là nhìn ra đám chữ như gà bới của Trịnh Vinh Thái.
Trái tim của lão cuối cùng cũng trở về lồng ngực, lão đưa bài thi của Trịnh Vinh Thái cho một giám thị:- Thí sinh này có thể qua vòng, sau khi kết thúc sơ tuyển hãy trực tiếp giao bài thi cho ta.…Bên trong nhà họ Trịnh ở thành Đông huyện An Dương, Trịnh Thăng đang nổi trận lôi đình vì con trai không hiểu chuyện.
Trịnh Thăng có ba người con trai, con trai cả Trịnh Vinh bình do tiểu thiếp sinh, địa vị ở Trịnh gia không cao, con trai thứ hai và con trai út đều cho chính thê sinh ra, có điều con trai thứ hai Trịnh Vinh Hoa bất hạnh gặp bạo bệnh, đã qua đời mười năm trước.
Vậy là, con trai út Trịnh Vinh Thái trở thành bảo bối của cả nhà, là nơi Trịnh Thăng gửi gắm toàn bộ hi vọng.Trịnh Thăng còn có một con gái, mười ba tuổi tuyển tú, vào cung, hầu hạ Định Vương, sau được Định Vương sủng hạnh, phong làm Trịnh phu nhân.
Năm ngoái, sau khi Định Vương được sắc phong làm Thái tử, Trịnh phu nhân cũng được sắc phong làm Trịnh thứ phi, điều này khơi dậy dã tâm lớn lao trong lòng Trịnh Thăng.
Lão muốn cho con trai ra làm quan, cũng không từ thủ đoạn để đạt được tâm nguyện của bản thân.- Làm Giải Nguyên có gì không tốt hả? Sĩ tử khác nằm mơ còn chẳng được! Đây là cơ hội ngàn năm có một của con, chỉ một lần này thôi, tại sao con không muốn làm?Trịnh Thăng kích động đến mức mặt mũi đỏ bừng, không ngừng quơ quơ nắm đấm về phía con trai, thể như con trai lão còn dám nói thêm một chữ “Không”; lão sẽ đấm nó ngã lăn ra đất luôn vậy.Trịnh Vinh Thái có dáng người giống hệt phụ thân,