Ngay khi Lý Diên Khánh cò kè mặc cả với La Chưởng quỹ, bốn tên thân hào nông thôn xã Hiếu Hòa được Diêu Đỉnh mời đến học đường.Bốn thân hào nông thôn này đều là nhân vật tai to mặt lớn của xã Hiếu Hòa.
Bao gồm Tộc trưởng Lý thị Lý Văn Hữu, tổ phụ Vương Quý là Vương Vạn Hào, tổ phụ Thang Hoài là Thang Liêm, còn có một thân hào nông thôn gọi là Trương Bảo Quân, cũng là Tộc trưởng một tộc lớn.Bốn tên thân hào nông thôn này đồng thời cũng là người bỏ vốn vào học đường.
Mặc dù học đường đã đổi thành thuộc về quan phủ, nhưng có chuyện quan trọng, Diêu Đỉnh vẫn phải thương lượng với bốn người họ.- Đoán chừng các vị cũng đoán được ta mời các vị đến đây là có chuyện gì.
Sáng nay ta tới huyện, Học Chính định ra thời gian của Đồng Tử Hội năm nay, thời gian đặt vào mùng chín tháng chạp, sớn hơn bốn ngày so với năm trước.Văn phong triều Tống cực thịnh, mỗi lần khoa cử từ triều đình tới địa phương đều cực kỳ coi trọng.
Tiến sĩ trúng cao không chỉ bản thân sĩ tử có được vinh quang cực lớn, đồng thời quê quán họ cũng được vinh quang, thậm chí quan phụ mẫu ở quê quán cũng được khen ngợi có phương pháp nghiên cứu học vấn, cực kỳ có lợi cho con đường thăng quan.Cho nên quan phủ các địa phương đều cực kỳ coi trọng việc tuyển bạt tài tuấn trẻ tuổi trong huyện, một số Tri Huyện có ánh mắt thậm chí đã bắt đầu từ lúc còn là đứa trẻ, Tri Huyện Thang Âm Lưu Trinh chính là quan viên như vậy.Bốn năm trước sau khi gã nhậm chức Tri Huyện liền tự mình đặt ra một phương án tuyển bạt thiếu niên tinh anh, trong đó tám học đường nhỏ thuộc huyện quản lý vào tháng mười hai hàng năm đều phải cử hành một lần thi đông, gọi là Hội Đồng Tử, tám học đường nhỏ lựa chọn bốn học sinh tham gia, năm nay đã là lần thứ năm.Bốn danh ngạch lựa chọn thế nào tự do các xã quyết định, Diêu Đỉnh muốn dùng biện pháp thi cử để lựa chọn, nhưng bốn thân hào nông thôn lại kiên quyết không đồng ý, họ tập thể tìm Tri Huyện, kết quả Lưu Tri Huyện thỏa hiệp, đáp ứng học sinh xã Hiếu Hòa do bốn người họ đề cử, Diêu Đỉnh báo cho Học Chính.Cho nên học sinh đại biệu xã Hiếu Hòa đi tham gia Hội Đồng Tử hàng năm đều là con cháu bốn nhà họ, thành tích có thể thấy được, hàng năm xếp hạng tám, năm ngoái tăng một hạng, xếp thứ bảy, cũng bởi vì học đường xã Thang Bắc xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nửa đường bỏ thi đấu.Tâm tư của Diêu Đỉnh cũng lạnh nhạt, hàng năm tùy tiện bốn người họ đề danh, y vẫn luôn báo lên, nhưng năm nay y lại có suy nghĩ khác.Vương Vạn Hào sảng khoái nhất, lúc này gã cười nói:- Vậy cứ dựa theo danh sách năm ngoái đi! Dù sao cũng không có gì thay đổi, mọi người cảm thấy thế nào?Thang Liêm tương đối khôn khéo, trước kia đều là Diêu sư phụ phát thiếp cho họ, để họ đề cử, chưa bao giờ cùng nhau thương nghị, hôm nay lại triệu tập tất cả lại, chắc chắn có thay đổi.Gã cười hỏi:- Diêu sư phụ, Hội Đồng Tử năm nay sẽ có thay đổi gì sao?Diêu Đỉnh lắc đầu:- Thay đổi thì không có, nhưng tôi muốn đề cử một người lên danh sách, cho nên thương lượng với mọi người một chút.Tất cả mọi người nở nụ cười:- Diêu sư phụ muốn đề cử cháu ngoại đi!Năm ngoái bốn người họ đều đã đáp ứng, Hội Đồng Tử năm nay sẽ để một danh ngạch cho Nhạc Phi cháu ngoại của Diêu Đỉnh, cũng coi như cảm tạ y vất vả mấy năm nay.Diêu Đỉnh trầm ngâm một chút nói:- Mặc dù Nhạc Phi cháu ngoại của ta quả thực không tệ, nhưng ta muốn tặng danh ngạch này cho một người khác, người này gọi là Lý Diên Khánh, là một học sinh mới.Lý Văn Hữu lập tức ngẩn người:- Khánh nhi?Lý Văn Hữu quả thực không nghĩ tới Khánh nhi lại được Diêu Đỉnh coi trọng như thế, dĩ nhiên mời bốn thân hào nông thôn tới thương lượng việc này, có lẽ trên người Khánh nhi cũng có văn tài của Đại tổ, chắc chắn là như vậy.- Diêu sư phụ, Lý Diên Khánh này là con cái nhà ai?Vương Vạn Hào hỏi.Mặc dù ba người khác cũng không biết Lý Diên Khánh là con cháu trong tộc của Lý Văn Hữu, nhưng ngoài mặt Lý Văn Hữu lại không nhịn được, gã cười khan một tiếng nói:- Tâm ý của Diêu sư phụ ta hiểu được, nhưng quy củ không thể phá, hai con cháu Lý gia đi tham gia Hội Đồng Tử, sẽ khiến người trong xã chỉ trích, Diêu sư phụ không cần nhường danh ngạch, ta đề cử Diên Khánh.Mọi người giờ mới hiểu được, hóa ra Lý Diên Khánh này là tộc nhân Lý thị.
Diêu Đỉnh lại hơi khó xử nói:- Nhưng hai ngày trước Đô Bảo Chính đã nói với ta, năm nay Lý gia đề cử Lý Phong.Đô Bảo Chính là Lý Văn Quý em trai của Lý Văn Hữu, mà Lý Phong là trưởng tôn của gã, hàng năm gã đều chiếm một danh ngạch.Lý Văn Hữu cười cười:- Đây là chuyện trong tộc ta, ta trở về sẽ nói cho hắn, nhưng Lý gia sẽ đề cử Diên Khánh.Lý Diên Khánh coi như quyết định rồi, chiếm danh ngạch của Lý thị, nhưng vấn đề tiếp theo, là ba nhà khác phải nhường một danh ngạch cho cháu ngoại Diêu Đỉnh.Vương Vạn Hào nhất thời đen mặt lại, năm ngoái bốn nhà họ rút thăm quyết định, Vương Vạn Hào rút được thẻ nhường.
Lúc đầu gã muốn đánh lừa cho qua, không nghĩ tới Diêu Đỉnh lại không hồ đồ, đưa chuyện này ra.
Bất đắc dĩ, gã đành phải tỏ thái độ:- Được rồi! Hội Đồng Tử năm nay Vương gia sẽ không tham gia.Diêu Đỉnh rất vui mừng trong lòng, cháu ngoại của y học tập ưu tú nhất học đường, lại không có cơ hội tham gia Hội Đồng Tử, quả thực khiến y cảm thấy rất không công bằng, hôm nay rốt cuộc khiến y được như nguyện.…Ban đêm, trong phòng phía tây nhà Hồ đại nương, ánh đèn sáng tỏ.
Lý Diên Khánh đang ngồi trên giường hết sức chăm chú làm bài tập.
Bài tập đêm nay là viết ‘Thiên Tự Văn’ và ‘Bách Gia Tính’ ba lần, lại chép hai mươi bài thơ Đường.
Thiên Tự Văn và Bách Gia Tính là thứ đã dạy hai năm trước, Diêu sư phụ sợ đám học