Hứa Liêm ngây người, trong đầu cứ như có vô số pháo hoa chói lọi liên tục nổ bung, y ngơ ngác nhìn Đoạn Trù không thốt nên lời.
So ra Đoạn Trù dày dạn thành thạo hơn nhiều, hắn đã muốn làm như vậy từ lâu rồi, đáy mắt chỉ còn lại ý cười nhàn nhạt, giống như một mảnh tinh vân trong vũ trụ thiên hà mềm mại đến không chịu được, chầm chậm nở rộ trong bóng tối.
Thấy Hứa Liêm như vậy, Đoạn Trù không nhịn được vươn tay xoa xoa mái tóc bồng bềnh mềm mại của y.
Mãi cho đến khi Đoạn Trù rời đi, Hứa Liêm vẫn giữ nguyên tư thế cũ.
Đoạn Trù ám chỉ quá rõ ràng, nhưng đối với Hứa Liêm người này mà nói quá khó để có thể lí giải, y một bên đắm chìm trong cảm xúc rung động ban nãy, một bên mê man tự hỏi còn có thể làm như vậy ư........
Y suy đoán qua vô số loại khả năng, nhưng không dám suy đoán đến hai chữ " Yêu thích", cuối cùng cho ra kết luận: " Trung tướng chỉ đơn thuần muốn làm thế mà thôi, hoặc là không cẩn thận chạm phải, có khi chính bản thân hắn cũng không quan tâm, thôi không cần rối rắm.
Tuy là nói vậy, nhưng khi Trung uý Colin bước vào thấy sắc mặt Hứa Liêm đỏ bừng, hồn vía thì lên mây, anh ta quơ quơ tay trước mặt y, nhẹ giọng hỏi: " Thiếu tá, ngài không sao chứ? "
" Tôi cảm thấy......."
Colin: " Ừm? "
Hứa Liêm: " Hiện tại tôi có thể ra ngoài giết thêm một đội dị chủng nữa.
Colin: "......"
Anh ta nhìn cái chân trái bó gạc của Hứa Liêm, lắc đầu tỏ vẻ cực kỳ không tán đồng.
Sau khi đưa Hứa Liêm đến khu vực an toàn, chút lưu luyến mơ hồ nhanh chóng thu hồi, sắc mặt Đoạn Trù lạnh lùng, hắn tính toán số lượng thương vong một chút, lại bắt đầu một đợt tiến công mới.
Quân đoàn số 1 trường kỳ đóng quân ở chủ tinh, hoà bình an vui đã làm tê liệt thần kinh của bọn họ, nếu không có Đoạn Trù, chắc bọn họ đã cùng đám lão già Nội các chỉ biết võ mồm xuống hoàng tuyền từ lâu rồi.
Đoạn Trù bố trí mệnh lệnh trật tự rõ ràng, bất kể âm thanh đầu bên kia tai nghe có hoảng loạn cỡ nào, âm thanh hồi đáp của hắn vĩnh viễn trấn định hữu lực, dần dần, tinh thần gắn kết toàn quân ngày một cao, dị chủng dưới sự công phá liên tục của nhân loại tan rã, đặc biệt lúc trước Đoạn Trù lái phi hành khí phá vỡ dị chủng từ bên trong đã được các chiến đấu cơ ghi hình lại, dùng để làm tài liệu học tập.
" Bình tĩnh rồi à? " Trong tai nghe vang lên giọng nói trêu chọc của Tô Việt Nhiên.
Đoạn Trù chỉ muốn ngắt máy cậu ta.
" Ấy đừng ngắt nha.
" Tô Việt Nhiên quá rành cái nết chó của tên kia.
" Tôi hỏi này cậu không nhân có hội chiếm tiện nghi Hứa Liêm đấy chứ? "
" Ai cần cậu lo? " Đã tiến vào quá trình kết thúc công tác, thanh âm Đoạn Trù nhẹ nhàng hơn.
" Há, đúng nà người có tiến triển có khác.
"
Một tia nắng ban mai xuyên qua khói mù* do dị chủng xâm nhập mang tới, bầu trời phía trên chủ tinh khôi phục sắc xanh thẳm, một mảnh tinh vân màu cam đan xen trắng sáng treo lơ lửng trên đầu, tựa như điềm báo thắng lợi của nhân loại.
*u ám, ảm đạm buồn bã, trầm muộn, vừa chỉ thời tiết vừa ẩn dụ trạng thái tâm trí con người
Tất cả ăn mừng reo hò, thế nhưng đúng vào lúc này, từ trong thông đạo thời không đã sạch bóng dị chủng bỗng nhiên thò ra một chiếc sừng đen, tựa như một con quái vật khổng lồ im hơi lặng tiếng ngủ đông trong bóng tối, đợi hai phương đánh tới lưỡng bại câu thương mới lững thững xuất hiện.
Đoạn Trù đã chú ý đến, hắn hung hăng nhăn mày, trong cảm giác nguy cơ do bản năng mang đến, chiến hạm khổng lồ dần lộ ra chân thân, nó che khuất tinh vân, bầu trời trên đỉnh đầu mọi người khôi phục tối tăm, như cười nhạo bọn họ lơ là thiếu cảnh giác quá sớm.
Tô Việt Nhiên lẩm bẩm, " Viện quân ư......" Nhưng từ trong cái thông đạo này đi ra thì quá mức quỷ dị rồi.
Trong tai nghe giọng nói của Đoạn Trù như sấm gõ, kéo lý trí của mọi người quay về: " Tiến vào trạng thái báo động cấp một! Toàn quân sẵn sàng chiến đấu! "
Như ứng với lời Đoạn Trù, tiêu chí* tinh tặc trên phi hạm dần lộ ra, bộ xương khô vàng rực đầy tục khí, hàm răng xương xẩu toét miệng cười trên phông nền màu đen.
*biểu tượng, logo.
So với sự khiếp sợ của quân đội chủ tinh bên này, đám tinh tế đạo tặc bên kia có chuẩn bị mà đến.
Bọn họ nếu có thể xuyên qua thông đạo thời không, ắt không thoát được can hệ khỏi chuyện dị chủng xâm lấn.
Nhưng cho dù toàn quân có tiến vào trạng thái báo động nhanh như thế nào, bọn họ vừa trải qua một hồi ác chiến, trong lòng còn đang hưng phấn dâng trào đột nhiên bị một chậu nước lạnh dập tắt, có thể tưởng tượng được cỡ nào tuyệt vọng.
Một chùm lửa bắn trúng chiếc phi hành khí đang chầm chậm chuyển hướng, phi công chỉ kịp lao ra khỏi cabin, một giây sau phi hành khí ở trong vụ nổ tan thành tro bụi.
Tinh tặc sẽ không để bọn họ có thời gian phản ứng, từ khi liên minh Nội các thành lập đến nay đã kiểm soát phần lớn tài nguyên và sự phát triển của nhân loại, thông qua đầu não này quyết định phân phối ra sao.
Đây dường như là một lựa chọn vô cùng xác đáng, nhưng trong khi công nghệ khoa học nhanh chóng vượt bậc thì nền văn minh lại nhanh chóng suy thoái.
Một số người sinh ra đã nghèo khổ, bọn họ không đợi được vật tư cứu trợ từ chủ tinh, trong cảnh khốn cùng thất vọng lại bị một số kẻ lòng mang ý xấu đầu độc lợi dụng, bắt đầu trở nên cực đoan, hoặc cũng có kẻ trời sinh thích lấy giết chóc làm vui.
Nghịch cảnh kích phát thú tính nguyên thuỷ nhất của bọn chúng, không chỉ chống lại dị chủng mà còn đối với hết thảy đồng tộc không cùng chí hướng, bởi vậy mới có tinh tặc.
Mục tiêu của tinh tặc lần này rất rõ