Năm phút sau, một chiếc phi hành khí đời mới nhất tiếp cận vị trí Đoạn Trù.
Cách hai lớp kính dày không thể thấy nhau, nhưng Đoạn Trù vẫn theo bản năng liếc mắt nhìn ra ngoài, cái câu " Bảo giá hộ hàng" kia cứ quanh quẩn bên tai, khiến trái tim vốn bình tĩnh của hắn càng thêm vững vàng.
Bên ngoài hàng rào bảo vệ đạn pháo vang trời, Đoạn Trù đã hạ tử lệnh, nhất định không được để phi hạm tinh tặc tới gần chủ tinh, quân cứu viện của tinh cầu số 2 và Milller Star đã lên đường, trận chiến này có thể thắng!
Chỉ sau 20 phút giao chiến, tinh tặc đã có chút bối rối, bọn họ nghĩ cách mở thông đạo thời không, để dị chủng đi trước loạn sát tiêu hao phần lớn binh lực quân đội chủ tinh, tuy thương vong không đến nỗi quá nặng, nhưng ác chiến một hồi cũng phải kiệt sức chứ, làm sao còn có thể kiên trì như thế này?
Trong phi hạm, thủ lĩnh tinh tặc Uy Hoắc* ngồi cau mày, người này thật sự không hổ danh đạo tặc, ngũ quan hung ác ngang ngược, ăn mặc dáng vẻ lưu manh thổ phỉ, áo khoác da không biết đã bao lâu chưa giặt, dưới ánh đèn bóng loáng dầu mỡ, trên cổ đeo vòng kim loại còn khảm một hai khối xương cốt.
* Tra ra địa danh tiếng Anh Weehawken, mà tác giả bỏ chữ ken nữa cơ, còn mỗi Weehaw, tra tiếng Anh không có đứa nào tên dị cả, mà check tên Tq thì chữ Uy tg viết lại không có ai dùng chữ này làm họ....!TvT Thôi để âm Trung cho nghe ra giống tên người.
" Đoạn Trù không chết, chủ tinh khó phá.
"
Người nói câu này là tên quân sư gã dùng giá cao mời tới, đến giờ cũng chưa biết tên gọi là gì, nhưng đầu óc vô cùng thông minh, hỗ trợ Uy Hoắc chiến thắng không ít lần, mà tên quân sư này cực kỳ thống hận Nội các và chủ tinh, vậy nên bọn họ bắt tay nhau hợp tác, sau khi trù tính thật lâu quyết định phát động trận chiến ngày hôm nay, vốn tưởng có thể dễ như trở tay chiếm đoạt chủ tinh, không ngờ lại bị chặn ngoài lồng phòng ngự, hoàn toàn không đặt được chân vào bên trong.
Nghe quân sư nói, Uy Hoắc vô cùng tán đồng, Đoạn Trù không chỉ là một toà núi cao không thể vượt qua đối với dị chủng mà còn đối với một số lực lượng phản kháng trong loài người.
Đầu lưỡi Uy Hoắc hung hăng ấn chặt quai hàm*, mạc danh có vẻ tàn nhẫn, đôi mắt gã như đao lập lòe hàn mang**, đây là cơ hội tốt ngàn năm có một, Uy Hoắc nghĩ thầm, binh lực chủ tinh không đủ, cho dù hiện tại công kích có vẻ dữ dội nhưng suy cho cùng cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, gã không chỉ muốn công chiếm chủ tinh, gã còn muốn giết Đoạn Trù! Một khi Đoạn Trù ngã xuống, những kẻ sâu mọt Nội các chỉ biết chiếm cứ tài nguyên chẳng còn đáng lo!
* Cái hành động này dịch mãi không cách nào hiểu được thế nà ngồi bàn với mỹ nam biết tiếng Trung, hai đứa há mồm chống hàm đến mỏi cả mõm một hồi mới suy ra là như này, cảm ơn mỹ nam nhèo nhèo TvT.
** Định nghĩa của ánh sáng khiến người ta cảm thấy thanh lãnh*(* trong trẻo nhưng lạnh lùng), thường được dùng chỉ ánh trăng ánh sao hoặc ánh đao kiếm.
Uy Hoắc có lẽ tâm cơ không đủ nhưng sức quan sát là nhất đẳng*, gã có bản năng động vật, luôn có thể bắt được manh mối trong hỗn loạn, nhờ vậy không ít lần tìm được đường sống trong chỗ chết.
*hạng nhất
" Để tao tìm xem ở đâu nào? " Uy Hoắc ghé lên đài chỉ huy, sống lưng đột nhiên căng chặt, quần áo cũng không che lấp được đường cong rắn rỏi của cơ bắp, gã không ngừng tìm tòi trong đám phi hành khí và chiến đấu cơ bay ngang dọc, ánh mắt có thể so với radar.
Cuối cùng Uy Hoắc phát hiện một chiếc phi hành khí chưa bao giờ di chuyển, nhưng tất cả động thái tiến công đều bắt nguồn từ xung quanh nó!
" Hướng 5 giờ Đông Nam, có ba chiến đấu cơ và một phi hành khí bảo vệ, bắn nổ nó cho ông mày! " Uy Hoắc lạnh giọng.
Nhất thời toàn bộ nòng pháo phi hạm đều dồn dập khai hoả bắn phá về hướng 5 giờ, các chiến sĩ quân đội chủ tinh tức khắc được giảm nhẹ áp lực, nhưng tai nghe kết nối với Đoạn Trù liên tục bị nhiễu sóng*, tín hiệu mơ mơ hồ hồ.
*gốc là điện lưu âm, tức "âm thanh " của tín hiệu điện rất yếu do chuyển động nhiệt không đều của các electron trong thành phần khuếch đại âm, tiếng ồn rè rè bạn nghe thấy sau khi tăng âm lượng chính là điện lưu âm.
(Nguồn baike) Thôi nói ngắn lại là nhiễu sóng.
" Trung tướng! "
Zizi———
" Tôi đây.
" Thanh âm của Đoạn Trù vài giây sau mới vang lên, " Chỉ huy phi hạm hẳn là Uy Hoắc, trừ gã ra không ai có sức quan sát cường đến vậy, bọn chúng chắc đã phát hiện ra vị trí của tôi." Đoạn Trù khẽ cười một tiếng, " Là chuyện tốt, tôi sẽ thu hút hoả lực cho các anh, nhớ phải bắn hỏng phi hạm đối diện, nghe lệnh, hiện tại tất cả chiến đấu cơ và phi hành khí quân ta bảo trì một khoảng cách nhất định với tôi, các binh sĩ, quyết chiến không dừng, tôi chờ tin tốt của các anh.
"
Trong khoảnh khắc, tuyệt đại đa số* pháo đạn như có mắt bám theo Đoạn Trù không tha, Uy Hoắc cao hứng đập bàn, " Chạy! Tao xem mày có thể chạy tới chỗ nào! Cả phi hạm có nhiều nhiên liệu đạn dược như vậy, Đoạn Trù, tao có thể từ từ chơi chết mày luôn! "
*phần lớn
Phi hành khí của Đoạn Trù lộn một vòng, một quả đạn pháo* đầu nhọn từ dưới thân máy lướt qua, ma sát bắn ra tia lửa, trong tai nghe vang lên tiếng nhắc nhở nôn nóng của Tô Việt Nhiên, " TC-514, tốc độ truy kích gấp ba tên lửa hành trình**bình