*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: susublue
Ngày hôm sau Phượng Nghiêu dẫn theo một đống đạo sĩ đến ngồi làm phép ở cửa khách điếm, có vẻ như rất có hiệu quả, ngày hôm sau người đến khách điếm để ăn ở trọ cũng rất nhiều, Phượng Nghiêu và Bạch Hiểu Tình ở lầu hai nhìn thấy vậy thì trong lòng cũng thoải mái.
"Thế nào, ta nói không sai chứ, thật ra ma quỷ gì đó vốn không thành vấn đề, muốn ăn cơm ngươi làm thật không dễ dàng, đến bây giờ vẫn không được ăn, thật là, khách nhân ở phía dưới còn có thể ăn cơm người làm bất cứ lúc nào." Ngày nào Phượng Nghiêu cũng đều đến khách điếm nhìn Bạch Hiểu Tình bận rộn.
Nhưng cho tới bây giờ Bạch Hiểu Tình vẫn không quan tâm đến Phượng Nghiêu, chỉ có một tiểu nhị bình thường đến tiếp đón hắn, hi vọng hắn có thể tự mình hiểu ra, nhanh chóng rời đi, đừng có ngồi ở đây giết thời gian nữa, lần nào người ta thấy Phượng Nghiêu đến đây đều tưởng đây là một công tử nhà giài đến chơi bời lêu lổng.
"Đó là chuyện của ngươi, tốt nhất ngươi nhanh chóng biến mất khỏi khách điếm của ta đi, nếu không nhất định ta sẽ không khách sáo với ngươi." Lần nào Bạch Hiểu Tình đến phòng thu chi tính sổ sách thì Phượng Nghiêu luôn lượn qua lượn lại trước mặt nàng.
"Ta tới đây là vì có chuyện muốn nói với ngươi, ngươi cứ không chào đón ta như vậy, chẳng lẽ hiện tại ngươi đang chuyên tâm làm ăn thì không muốn tìm huyết thìa." Giọng nói của Phượng Nghiêu khiến nàng bỗng nhiên ngừng tay lại rồi nhìn chằm chằm vào Phượng Nghiêu.
"Sao ngươi cứ nhìn chằm chằm vào ta như vậy, không phải ta mang tin tốt đến cho ngươi sao?" Phượng Nghiêu vốn đang nhìn Bạch Hiểu Tình một cách không đứng đắn xem, kết quả bị Bạch Hiểu Tình nhìn chằm chằm đến mức sợ hãi.
"Ngươi có biết bà vú kia ở đâu không?" Lần trước Bạch Hiểu Tình tra tới chỗ bà vú thì mọi manh mối đều bị cắt đứt, bây giờ chẳng lẽ đã có manh mối mới sao?
"Sao ngươi lại biết được ta mang đến tin tức này?" Phượng Nghiêu kinh ngạc như vậy không biết có phải đang giả bộ hay không nữa.
"Tin tức này thật ra ta đã sớm biết rồi, lúc trước Hoàng đế đã tìm được tin tức về bà vú, vốn là tính gặp mặt để cho Tử Tu biết.”
"Lần trước tra được tin tức này thì bị mất dấu, ta nghĩ lần này hẳn là ngươi sẽ mang đến tin tức xấu, ta cũng chỉ đoán đại thôi, ngươi không cần suy nghĩ nhiều." Bạch Hiểu Tình tiếp tục cầm lấy bút ghi chép
vào sổ sách.
"Như vậy thì ra các ngươi đã sớm biết, ta còn hưng phấn vội vàng đến nói với ngươi, đúng là uổng phí ý tốt của ta." Phượng Nghiêu làm như thật sự thất vọng.
"Ừ, chúng ta đã sớm biết chuyện này rồi, nếu ngươi không còn việc gì để nói nữa thì mau đi nhanh đi." Bạch Hiểu Tình vẫn ôn hòa với Phượng Nghiêu như trước.
"Ta không đi thì sao." Phượng Nghiêu vẫn muốn ăn cơm do Bạch Hiểu Tình làm, nhưng Bạch Hiểu Tình vốn không cho hắn cơ hội này.
"Nếu ngươi không đi thì ta đi, hôm nay ta có chuyện muốn về Vương phủ sớm một chút, nếu ngươi không muốn bị loạn tên bắn chết thì mau đi đii, nếu không đến lúc đó ta sẽ không phụ trách tính mạng của ngươi." Bạch Hiểu Tình nói xong liền bắt đầu chuẩn bị ra ngoài xuống lầu.
"Được rồi, xem ra gần đây sẽ không được ăn cơm ngươi làm rồi." Phượng Nghiêu thật sự rất thất vọng rồi, cảm thấy lần này nhất định sẽ toi công.
"Không phải là gần đây mà ngay cả sau này cũng sẽ không, ngoài trượng phu của ta ra thì ta sẽ không nấu cho bất cứ kẻ nào ăn." Bạch Hiểu Tình vừa mới chuẩn bị xuống lầu thì liền nói chắc nịch như đinh đóng cột với Phượng Nghiêu.
"Được rồi, ta đi đây, sau này còn gặp lại." Nói xong Phượng Nghiêu xoay người rồi liền biến mất.
"Rất mệt, thật sự rất muốn nằm xuống nghỉ ngơi một chút." Luôn có một chiếc xe ngựa chờ ở bên ngoài, diễn daffnlê quysdôn Bạch Hiểu Tình lên xe xong thì không chú ý tới sự thay đổi trong xe.
"Nếu mệt thì nghỉ ngơi một chút." Bỗng nhiên nghe thấy có một giọng nam đầy từ tính vang lên, tiếp theo nàng liền ngã vào trong một vòng ôm ấm áp.
"Là ngươi, sao hôm nay ngươi lại về sớm như vậy?" Vẻ dịu dàng ngay từ đầu đã trở nên có chút đề phòng, tưởng Phượng Nghiêu còn chưa chịu đi, nhưng cẩn thận nghe lại thì lại vui sướng phát hiện đây là giọng của Triệu Tử Tu.
"Ừ, hôm nay thân thể mẫu hậu có chút không thoải mái, phụ hoàng vội vàng đến thăm bà ta cho nên cho ta về trước." Triệu Tử Tu