Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 195: Dã ngoại gặp chuyện


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: susublue

"Nói rồi đó, chỉ là đi dạo thôi, nếu chàng dám nghĩ đến việc khác thì sau này chàng phải ngủ ở bên ngoài." Bạch Hiểu Tình cũng muốn đi dã ngoại giải sầu, mấy ngày nay luôn bận rộn trong kinh thành nên không có thời gian để hít thở không khí trong lành.

"Ừ, chỉ là giải sầu, bây giờ ta không muốn ngủ, nếu ra đến ngoại ô thì có thể đi chơi." Triệu Tử Tu biết Bạch Hiểu Tình nói như vậy là đã đến giới hạn rồi, nếu hắn còn cưỡng cầu thì nhất định kết cục sẽ rất thảm.

"Có vẻ chàng thật sự mệt mỏi, thật ra ta cũng mệt, không cần thu dọn thảm lông, ta muốn ngủ một lát." Bạch Hiểu Tình thấy ánh mắt chân thành của Triệu Tử Tu thì biết hắn không còn xúc động như vừa rồi nữa.

Vì thế Bạch Hiểu Tình liền ngoan ngoãn nằm ở trong lòng Triệu Tử Tu nhắm mắt lại, một lát sau liền thở đều đều.

"Vừa rồi còn tỏ vẻ háo thắng, bâu giờ lại ngủ thiếp đi, xem ra là rất mệt." Triệu Tử Tu còn muốn nói thêm vài câu với Bạch Hiểu Tình, nhưng thấy nàng ngủ trong nháy mắt thì liền dặn phu xe lái chậm lại, nhất đinh không được để xóc nảy. 

Xe ngựa của Triệu Tử Tu cứ đi chậm rãi trên đường như vậy, vì không muốn làm cho người ta chú ý nên ngay cả binh lính đi theo bên cạnh cũng đều cho quay về trước.

"Ai da, ngủ một giấc thật sự rất thoải mái, Tử Tu, chàng nói xem có đúng không?" Bạch Hiểu Tình tỉnh ngủ liền ngồi dậy, chuẩn bị nói chuyện với Triệu Tử Tu cũng đang ngồi ngây người trong xe ngựa, nhưng khi quay người lại thì phát hiện phía sau vốn không có ai.

"Tử Tu, Tử Tu chàng đi đâu." Trong xe ngựa tối đen như mực, Bạch Hiểu Tình đột nhiên cảm thấy bất an, nghĩ đến Triệu Tử Tu không cần nàng hay là đã bị người ta giết rồi, rất nhiều loại khả năng xuất hiện trong đầu Bạch Hiểu Tình.

"Tình Nhi, Tình Nhi, ta ở đây." Ngay lúc Bạch Hiểu Tình cảm thấy tuyệt vọng thì Triệu Tử Tu bỗng nhiên xốc màn xe lên đi vào.

"Vừa rồi chàng đi đâu, hù chết ta rồi. Vì sao lại tối như vậy?" Bạch Hiểu Tình nắm chặt lấy tay Triệu Tử Tu, Triệu Tử Tu cảm nhận được móng tay của nàng đâm sâu vào lòng bàn tay mình, xem ra nàng thật sự sợ hãi.

"Vừa rồi ta xuống xe ngựa, ta thấy nàng ngủ say quá nên không nhẫn tâm đánh thức nàng." Lúc Triệu Tử Tu
đến vùng ngoại ô thì thấy Bạch Hiểu Tình vẫn còn đang ngủ nên không nhẫn tâm đánh thức nàng, vì không muốn nàng bị quấy rầy nên còn đặc biệt kéo chặt màn che.

"Bây giờ là giờ gì rồi, sao bên ngoài lại tối như vậy? Ta ngủ bao lâu?" Bạch Hiểu Tình được Triệu Tử Tu nâng xuống xe ngựa.

Điều khiến Bạch Hiểu Tình không thể tưởng tượng được là ngoài xe ngựa lại là một đống củi lửa, diễn*dafn~lee#quysdoon phía trên ngọn lửa còn có một con thỏ đang được nướng.

"Chàng chuẩn bị tất cả những thứ này từ lúc nào." Hiển nhiên Bạch Hiểu Tình đã tiếp nhận kinh hỉ này rồi.

"Lúc nàng ngủ ta chưa hề chuẩn bị, nhưng thấy nàng ngủ say quá cho nên liền một mình xuống xe ngựa, sau đó ta nghĩ khi nàng tỉnh ngủ thì nhất định sẽ đói bụng, hồi trước lúc thường xuyên đánh giặc ở bên ngoài cũng hay bắt một con thỏ hoang sau đó nướng trên than lửa."

"Lúc đó vừa há mồm ăn thịt, vừa mở miệng uống rượu, cảm giác này không gì sánh bằng." Thật ra Triệu Tử Tu không hề thích đấu đá trên triều đình.

"Tối nay chúng ta cùng nhau vừa ăn thịt vừa uống rượu được không. Thật ra cũng lâu rồi ta không ăn như vậy." Bạch Hiểu Tình nhớ lại trước kia mỗi lần hoàn thành xong nhiệm vụ luôn dùng chất cồn để tự gây tê bản thân.

"Được, hôm nay hai người chúng ta không say không về." Có câu ngàn vàng khó mua được tri kỷ, thật không ngờ Bạch Hiểu Tình lại là tri kỷ mà mình tìm kiếm.

"Nhưng mà chàng nướng thỏ như vậy nhất định không có hương vị gì?" Bạch Hiểu Tình nghĩ không rắc chút gia vị nào lên con thỏ thì chắc hẳn ngay cả vị mặn cơ bản cũng không có rồi.

"Ta biết nàng nấu cơm rất giỏi, nàng nói xem con thỏ này nên làm như thế nào, trước kia ta đã ăn như vậy rồi, thật ra cũng rất ngon." Triệu Tử Tu cảm thấy ăn cái gì cũng phụ thuộc vào tâm trạng, những cái khác đều không quan trọng.

"Chàng chờ một chút, ở trên xe ngựa ta dấu vài thứ, 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện