Mạc Phong ở bên này đấm vách tường, Bạch Hiểu Tình nói sẽ không chịu làm.
"Vì sao không được, Bạch nha đầu, ngươi coi như giúp ta một lần nữa không được sao? Thanh Thanh nói, chỉ cần ngươi cùng Tử Tu thành thân nàng mới bằng lòng gả cho ta."
Mạc Phong thật sự sốt ruột, nguyên bản hắn cho rằng lần này mọi việc rất đơn giản, nhưng hiện tại xem ra nếu thật đơn giản như vậy Thanh Thanh sẽ không thống khoái đáp ứng, hắn thật không nghĩ tới Bạch Hiểu Tình sẽ không đáp ứng.
"Việc này ta không giúp được, ngụy trang vợ chồng đã là cực hạn của ta, chân chính bái đường thành thân ta không làm được."
Ở trong lòng Bạch Hiểu Tình kết hôn là chuyện rất thần thánh, nàng làm sao có thể bởi vì một lý do vui đùa mà gả cho một người.
Tuy rằng nói nàng biết trong lòng Mộc Thanh Thanh quả thật là có Mạc Phong, nhưng nàng không thể hy sinh bản thân, vì hạnh phúc của Mộc Thanh Thanh tùy tiện gả cho một người.
“ Cũng không phải thật sự thành thân, chỉ là giả vờ mà thôi, chủ yếu vẫn là ta cùng Thanh Thanh."
Mạc Phong không hiểu, rõ ràng Bạch Hiểu Tình cái gì đều không thèm để ý, vì sao thời điểm mấu chốt này lại để ý như vậy, hơn nữa Triệu Tử Tu không tốt sao, hiện tại nói thật ngay cả hắn đều có điểm hâm mộ Bạch Hiểu Tình, Triệu Tử Tu cũng chưa từng cho hắn sắc mặt tốt như vậy!
"Ngươi có thể cam đoan chúng ta chỉ là làm bộ thôi sao, vạn nhất có người tưởng thật, ngươi muốn xử lý như thế nào."
Bạch Hiểu Tình ngẩng đầu nhìn Mạc Phong, chấp nhất muốn một đáp án, tình cảm của Triệu Tử Tu nàng không phải là không cảm giác được, cũng vì cảm giác được nàng mới càng không dám làm như vậy.
"Này..."
Kỳ thực lần này thành thân, có một phần nguyên nhân là Mạc Phong vì Triệu Tử Tu tính toán, trong khoảng thời gian này biểu hiện của Triệu Tử Tu khiến Mạc Phong hiểu, hắn là động chân tình, hiện tại việc duy nhất Mạc Phong có thể giúp hắn chính là lần thành thân này, thật không ngờ Bạch Hiểu Tình thế nhưng lại bài xích, thật không biết Triệu Tử Tu đã làm ra việc gì, mà bị người ta bài xích triệt để như vậy.
"Mạc Phong, ngươi đi ra ngoài, ta cùng Hiểu Tình nói chuyện một chút."
Triệu Tử Tu biết, sự tình lần này nếu hắn không nói rõ với Bạch Hiểu Tình hôn lễ của bốn người tuyệt đối đừng mơ diễn ra.
Hắn thật sự muốn giúp Mạc Phong, nhưng trong đó quan trọng hơn là, hắn muốn cùng Bạch Hiểu Tình thành thân, hi vọng nàng có thể trở thành thê tử danh chính ngôn thuận của hắn.
Xem bộ dáng Triệu Tử Tu kiên quyết, Mạc Phong biết chính mình nói gì đều không hữu dụng, việc này vẫn nên để chính bọn họ giải quyết đi, việc hắn cần phải làm là chuẩn bị tốt lễ thành thân.
"Tình Nhi, nàng thật sự chán ghét ta như vậy sao?"
Hắn biết việc bản thân đã từng làm sẽ làm nàng không vui, thế nhưng cũng không đến nỗi làm cho nàng chán ghét như vậy đi, thật không biết vì sao nàng bài xích hắn như vậy.
"Không tính là chán ghét."
Đây thật sự là suy nghĩ trong lòng Bạch Hiểu Tình, dù không có sự tình đêm hôm đó, Bạch Hiểu Tình hẳn vẫn không chán ghét hắn, tuy rằng nói thủ đoạn của nàng có chút hung tàn, nhưng là vì thủ hộ bản thân, cho nên nàng vẫn có thể tự lý giải.
“ Vậy vì sao không chịu cùng ta thành thân, chẳng lẽ nàng không cảm nhận được chân tình của ta?"
Triệu Tử Tu cảm thấy bản thân đã thể hiện rất rõ ràng, vì nàng, hắn nỗ lực thay đổi bản thân, hắn không tin bản thân làm hết thảy mọi chuyện mà Bạch Hiểu Tình một điểm đều nhìn không thấy.
"Ta chỉ nói là không chán ghét, nhưng cũng không có nghĩa là thích."
Kỳ thực hết thảy mọi việc đều là vì trong lòng Bạch Hiểu Tình có khúc mắc, nàng không thể động tình, cũng không dám động tình, bởi vì nàng sợ một lúc nào đó bản thân sẽ về lại thế giới kia, mà cái thế giới kia lại không có Triệu Tử Tu.
"Nàng không thể cho ta một cơ hội sao, lần này, chúng ta thành thân, ta thề, ta sẽ không làm ra việc thương hại đến nàng."
Triệu Tử Tu thành khẩn nhìn nàng, yêu cầu của hắn không cao, chỉ cần một cơ hội mà thôi, một lần thương hại nàng khiến cho hắn suýt nữa mất đi nàng, hiện tại hắn làm sao còn dám đi thương hại nàng lần nữa.
"Cho dù là vì giúp Mạc Phong cũng được, nàng hẳn cũng biết Mộc Thanh Thanh thật sự thích Mạc Phong đi."
Những lời này của Triệu Tử Tu đã nói đến suy nghĩ trong lòng Bạch Hiểu Tình, nàng có thể cảm giác được Mộc Thanh Thanh có bao nhiêu thích Mạc Phong, nhưng vì hạnh phúc của nàng vậy mà lại đưa ra loại yêu cầu này. Nàng làm sao có thể không cảm động, làm sao có thể bởi vì nguyên nhân của mình mà làm chậm trễ nhân duyên của nàng.
"Được rồi." Vì Mộc Thanh Thanh, Bạch Hiểu Tình quyết định ủy khuất bản thân một lần.
Nhìn thấy Bạch Hiểu Tình đồng ý, Triệu Tử Tu mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặc kệ lần này thành thân Bạch Hiểu Tình có nghĩ là thật hay không, nhưng Triệu Tử Tu hắn lại tin là thật.
Chẳng những nghĩ là thật, còn dùng thái độ phi thường nghiêm túc cho lần thành thân này. Đơn giản là hắn thật sự muốn cùng Bạch Hiểu Tình sống chung cả đời.
"Thế nào, thuyết phục được không?" Mạc Phong thật lo lắng, hắn chỉ sợ Triệu Tử Tu nói không được.
"Đi chuẩn bị hôn lễ đi. Chúng ta bốn người cùng thành hôn."
Vỗ vỗ bả vai Mạc Phong, Triệu Tử Tu trong thần sắc mang theo một tia thoải mái, khóe miệng cũng mang theo ý cười mỉm, Bạch Hiểu Tình, chỉ cần chúng ta thành thân, nàng cũng chỉ có thể là thê tử của ta.
Nghe được Triệu Tử Tu trả lời, Mạc Phong cũng cười, hiện tại rốt cục có thể cưới nữ nhân kia về nhà, lại không cần lo lắng nàng sẽ bị người khác mê hoặc.
Nửa ngày sau, hôn lễ hết thảy đều đã bố trí thỏa đáng, khiến mọi người đều kinh ngạc tốc độ của Mạc Phong.
Hôn lễ rất đơn giản, bái thiên địa, bái cao đường, phu thê giao bái sau đó là động phòng, không có mở tiệc chiêu đãi thân hữu tân khách, đây thật sự là hôn lễ của bốn người bọn họ.
Tuy rằng là hôn lễ bốn người cùng tổ chức, nhưng đối với Mạc Phong cùng Triệu Tử Tu mà nói thế này đã đủ vừa lòng, bởi vì có thể cùng người trong lòng ở cùng nhau, đối với bọn
họ mà nói là đã đủ rồi!
Nhìn Bạch Hiểu Tình ngồi ở trên giường, Triệu Tử Tu trên mặt mỉm cười, hắn mở khăn voan của nàng, lộ ra gương mặt đẹp đến động tâm động phách, giờ khắc này, Triệu Tử Tu vạn phần may mắn vì người thấy được một mặt này của nàng là bản thân, nếu là người khác, Triệu Tử Tu chỉ sợ sẽ muốn giết người.
Cầm lấy hai chén rượu trên bàn đi tới trước mặt Bạch Hiểu Tình, đem một ly đưa cho Bạch Hiểu Tình.
" Rượu hợp cẩn... Chúng ta cũng cần uống sao?"
Chưa từng xem lễ thành thân này là thật, tự nhiên đối với rượu hợp cẩn có chút bài xích, không phải chỉ có thời điểm thành thân chân chính mới có thể uống sao, bọn hắn thành thân chẳng qua là vì giúp Mạc Phong cùng Mộc Thanh Thanh mà thôi, thế nào cũng cần rượu hợp cẩn.
"Đã thành hôn, đương nhiên phải làm cho xong."
Lý do như vậy làm Bạch Hiểu Tình thật không có cách nào cự tuyệt, hơn nữa làm cho nàng vô pháp cự tuyệt còn có nghiêm túc trong mắt hắn.
Cuối cùng không lay chuyển được Triệu Tử Tu, Bạch Hiểu Tình vẫn là uống xong rượu hợp cẩn, sau đó hai người liền như vậy ôm nhau mà ngủ, Triệu Tử Tu khóe miệng luôn luôn mỉm cười nhàn nhạt.
"Tình Nhi, mặc kệ nàng hiện tại thừa nhận hay không thừa nhận, nàng vẫn là nương tử của ta."
Triệu Tử Tu ngữ khí có chút đắc ý, nhưng trong mắt cũng là ôn nhu thật sâu, mặc kệ nói như thế nào, hiện tại Bạch Hiểu Tình là tự nguyện hay không, đều đã là thê tử của hắn, như vậy hắn tuyệt đối không cho phép nàng đổi ý!
Nghe được Triệu Tử Tu nói, Bạch Hiểu Tình thân mình cứng lại, hắn lời này là có ý gì, không phải nói chỉ là trợ giúp Mạc Phong cùng Mộc Thanh Thanh thôi sao.
Tựa hồ là biết Bạch Hiểu Tình đang nghĩ cái gì, biết nàng là đang tức giận, nhưng hắn lại không quan tâm, chỉ cần có thể để tên của nàng gắn với dòng họ của hắn, như vậy đủ rồi.
"Triệu Tử Tu, ngươi đùa giỡn ta”
Hiện tại Bạch Hiểu Tình rốt cuộc cũng hiểu, nguyên lai hết thảy mọi chuyện đều là nam nhân này tính kế!
"Tình Nhi, đây là binh bất yếm trá, nàng hẳn cũng hiểu tâm của ta, cho nên, ta đang nghĩ cái gì, nàng không phải rất rõ sao!"
Ngay từ đầu Triệu Tử Tu cũng không có che giấu mục đích của chính mình, hắn muốn cưới Bạch Hiểu Tình, ngay từ đầu hắn đã nói rõ ràng, chẳng qua là vì sự tình của Mộc Thanh Thanh làm cho nàng không thể không gả.
Nói là hắn tính kế cũng được, nói hắn vô lại cũng thế, chỉ cần có thể cùng nàng cả đời, cho dù vô lại với hắn mà nói cũng không có gì khác biệt.
"Tử Tu, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?"
Có lẽ biết hiện tại bản thân nói cái gì cũng không thay đổi được sự thật, Bạch Hiểu Tình chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật là đã trở thành thê tử của Triệu Tử Tu, kỳ thực, gả cho hắn cũng không khó chấp nhận như vậy.
"Hẳn là Thanh thành, lần trước có người tra được Thanh thành có bảo nhân xuất hiện, hiện tại chúng ta đi xem thế nào."
Tuy rằng hắn không nghĩ bôn ba như vậy, nhưng dù sao cũng là phụ hoàng giao đãi, hơn nữa hiện trong kinh thành còn có mấy ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hắn, nếu bản thân làm không tốt, tự nhiên sẽ có người đến gây sự với hắn.
"Cũng tốt, sớm một chút tìm được bảo nhân cũng có thể sớm một chút hồi kinh. Không biết hiện tại thái tử điện hạ ở trong kinh thành lại đang làm cái gì."
Bạch Hiểu Tình thuận miệng nói, lại khiến cho Triệu Tử Tu nồng đậm bất mãn, vì sao Bạch Hiểu Tình trong lúc này lại nhớ tới Triệu Tử Hằng, chẳng lẽ...
“ Nàng rất nhớ hắn?"
Triệu Tử Tu khẩu khí có chút không tốt, sắc mặt càng thêm khó coi, bất quá Bạch Hiểu Tình lại không có phát hiện, mà là đang nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Trong lòng còn có chút ai oán, làm sao nàng lại đem bản thân gả đi đơn giản như vậy chứ?
Ở thời điểm Triệu Tử Tu sắp chịu không nổi tức giận, Bạch Hiểu Tình nhàn nhạt trả lời một câu làm cho khí tức của hắn đều biến mất, "Nghĩ làm thế nào để rút da hồ ly của hắn."
"Vậy cũng không được nghĩ đến hắn, hắn xuất hiện chỉ làm ô nhiễm tư tưởng của nàng."
Tuy rằng Triệu Tử Tu nói như vậy, nhưng trên thực tế trong lòng hắn đã sớm tức muốn chết, tuy rằng Bạch Hiểu Tình kỳ thực là chán ghét nam nhân kia, nhưng cho dù là nghĩ như vậy, cũng sẽ khiến Triệu Tử Tu cảm thấy khó chịu!
"Việc này cũng không sai."
Triệu Tử Hằng cái loại bại hoại này, hoàn toàn chính là cặn bã của xã hội. Hiện tại nàng nhớ tới Triệu Tử Hằng bất quá là vì lo lắng hắn ở nửa đường tìm cách giết bọn họ mà thôi.
Nhưng người như Triệu Tử Hằng, có chuyện gì là không làm được, cho nên nàng cũng không cho rằng Triệu Tử Hằng sẽ nhân từ nương tay nhân.