Vào cổ sơn chiến trường đến nay cũng đã hai mươi mấy ngày, vậy mà ngoài đi lòng vòng trong khu vực phía Tây ra thì Hàn Thiên hắn gần như chưa từng đến những khu vực khác, phải nói cổ sơn chiến trường rộng lớn khôn cùng, phần nội vi thôi đã ngang dọc đều hơn ngàn dặm, cộng thêm phần rìa ngoài dành cho những thí sinh yếu nhược hoạt động, khu thí luyện này xo ra cũng chẳng khác một cái quốc gia nhỏ là mấy.
Khu vực phía tây địa hình xen kẽ cực kỳ phức tạp, khu phía đông và phía nam thì Hàn Thiên chưa ghé qua, nhưng nghe Thi Đồng kể lại thì khu phía nam rừng rậm cùng đầm lầy chiếm phần lớn diện tích, còn khu phía đông thì núi đồi nhiều hơn cả.
Hôm nay vì có công vụ trong người nên Hàn Thiên hắn phải lặng lội sang khu phía bắc của cổ sơn chiến trường này, đông hoa thần lĩnh chạy dài từ bắc xuống nam, mà cổ sơn chiến trường lại nằm ở phía tây của dãy sơn mạch này, vì thế cho nên ở một số vị trí nhất định sẽ có địa hình dạng cao nguyên cực kỳ độc đáo.
Khu vực phía bắc này so ra thì cao hơn hẵn các khu vực khác, nhìn địa thế thì nơi đây cũng phải cách mực nước sông thông thường hơn ngàn trượng, tuy nhiên địa thế cao mà bằng phẳng, vậy nên dù cây thân gỗ cùng các loại cây thân mềm không sinh tồn được ở nơi này, thì những loại cây bụi, dây leo bám vào đá hoặc các loại kỳ hoa dị thảo vẫn sinh sôi cực kỳ tốt.
Đi trong khu vực phía bắc này nếu không phải gặp hẻm núi thì chính là đồng bằng, bầu trời trên cao hầu như cả ngày đều xanh ngắt không có lấy một cụm mây, tuy trời trong nhưng do ở trên cao nên không khí khá mát mẻ dễ chịu, đi dọc mấy con đường mòn, ngắm nhìn từng đồi cỏ đồng hoa cứ nối tiếp nhau như trải dài đến vô tận, quả thực cũng là một trải nghiệm khá thú vị, trời xanh nắng vàng, đồng hoa tích tắp, thi thoảng lại có mấy đàn bướm màu sắc sặc sở bay qua, nếu có thể xây một căn nhà nhỏ trên thảo nguyên này, nuôi mấy con ngựa trồng mấy luốn rau, nhân sinh như thế cũng là mĩ mãn rồi.
Nhưng mà nếu đây không phải là cổ sơn chiến trường thì còn khả dĩ, gặp phải thời thế rối ren như trong cuộc thi này, thì ước muốn nhỏ nhoi như sống an nhàn một chổ có thể coi như một giấc mộng hão cũng được, Hàn Thiên hắn đi thẳng một đường từ phía tây lên phía bắc, dọc đường gặp phải mười trận hỗn chiến là ít.
Địa hình rộng rãi như vầy các hội nhóm căn bản là khó tìm được chỗ ẩn thân, nếu ở đây mà không có đủ sức mạnh thì giữa ban ngày cũng có thể bị người khác dẫn đồng bọn đến cướp như thường, nếu biết trước thì hai quân đón đầu nhau ở một nơi trống trải để tranh đấu, bằng như không biết trước thì đánh tại căn cứ của một bên luôn cũng được.
Cho tới nay thì mỗi cuộc chiến đều có quy mô hàng ngàn người trở lên, những cái hội nhóm nhỏ yếu nếu không có cao thủ thực sự tọa trấn, thì một hai hôm liền sẽ bị hội nhóm khác thôn tính, thế đạo ở khu phía bắc này quả thực là khốc liệt hơn tất thảy, mỗi thời mỗi khắc đều có thể bị chặn cướp bất cứ lúc nào.
Hàn Thiên hắn hành tẩu một mình, dọc đường đã gặp phải không ít lần bị chặn cướp, may mắn hắn có thân thủ mau lẹ, gặp địa hình trống trải như vầy, dù bên địch có thiên quân vạn mã, không có ai bắt kịp tốc độ của hắn thì cũng vứt, Hàn Thiên một đường bắc hành, hữu kinh vô hiễm cũng vược qua được.
Lúc này trước mặt hắn là một cái thảo nguyên rộng đến ngút tầm mắt, trên trời hùng ưng bay lượn, dưới đất từng đàn yêu thú khổng lồ đang gặm cỏ, nổi bậc nhất phải kể đến một cái doanh trại cực lớn nằm ở trung tâm thảo nguyên này, nơi đó cách chổ Hàn Thiên đang đứng khoảng năm mươi dặm.
Vì Hàn Thiên hắn đứng ở trên một ngọn núi cao hơn xung quanh khoảng vài trăm trượng nên có thể quan sát cái doanh trại kia rất rõ ràng, chỉ thấy doanh trại kia xây dựng theo phong cách chẳng khác gì làng mạc của người mông cổ ở thế giới cũ của Hàn Thiên hắn.
Trong thảo nguyên không có gỗ cây gì, vậy nên chất liệu làm lều chính vẫn là vải gai và da thú, ở trung tâm thảo nguyên hàng ngàn cái lều lớn nhỏ hình nón được dựng lên, chúng hiên ngang đứng ở đấy, sừng sửng giữa thảo nguyên mênh mông như đang muốn ngạo thị trời đất.
Quanh doanh trại có vô vàn kỵ sĩ đang thao luyện, người thì cưỡi tọa kỵ địa hành tập trung thành hàng ngũ ngay thẳng, giáp trụ sáng loáng binh khí lăng lệ, khí thế hùng bá của một đội quân thiện chiến được thể hiện vô cùng rõ rệt.
Lại cũng có kỵ sĩ ngự tọa kỵ phi hành tập trung diễn luyện trên bầu trời, những người này kẻ thì tập luyện đột kích từ trên không xuống mặt đất với tốc độ cao, kẻ thì thao luyện khả năng phối hợp công kích theo nhóm, đủ loại tọa kỵ từ chim thú cho đến côn trùng, bay qua bay lại đến mức hoa cả mắt.
Đại doanh kỵ sĩ chính là có khí thế như vậy, quanh doanh trại chỉ có đúng một dãy hàng rào nhỏ cao không quá ngực một người trưởng thành, không một chút phòng thủ, nó cứ như thế sừng sững giữa thảo nguyên rộng lớn mà không có một thế lực nào ở trong cổ sơn chiến trường hiện tại có thể xoay chuyển nổi.
Hơn ngàn danh kỵ sĩ thực lực tinh anh, đừng nói ma võ hội với số nhân thủ tương đương, trực tiếp giao chiến thì với sức mạnh áp đảo của kỵ binh dưới mặt đất cùng sức mạnh đột kích từ trên không, ma võ hội dù nhân thủ tương đương cũng chỉ có thể nhận lấy bại cuộc.
Thực lực Căn bản thua súc quá nhiều, mà bản thân lại cũng có quá nhiều hạn chế, ma võ hội muốn thắng được đại doanh kỵ sĩ e là bất khả, bọn họ đã như thế thì thần vương hội cũng khó có khả năng chiến thắng, thần vương hội lực lượng tinh anh đông đảo là thực, nhưng mà mạnh nhất trong đó chỉ có đội ngũ mấy chục luyện thể giả do liêu kiến anh cầm đầu là có sức uy hiếp, bằng như đội ngũ kỵ sĩ cùng võ giả và ma pháp sư của họ cộng lại cũng không thể mạnh bằng bảy phần thực lực của đại doanh kỵ sĩ hiện tại.
Kỵ sĩ có chiến lực mạnh tới mức đủ tranh phong với luyện thể giả ngang cấp mà không bị quá yếu thế như các chức nghiệp khác, hơn nữa đại doanh kỵ sĩ còn là một lúc tập hợp hơn một ngàn danh kỵ sĩ, bọn họ nề nếp rõ ràng kỹ cương nghiêm minh, vừa nhìn qua liền biết là đã được huấn luyện cách chiến đấu phối hợp của quân đội, cho dù là thần vương hội muốn thắng họ, thì với lối đánh không thiên về chiến thuật phối hợp mà đặt nặng sức chiến đấu cá nhân như thế, thần vương hội cũng phải có được khoảng tám chín trăm danh nhân thủ tổng hợp, rồi sắp xếp các tuyến chiến đấu ra trò thì mới mong có thể thủ thắng.
Hai hội kia đã như thế còn hiệp minh hội lại thế nào?, Hàn Thiên tự tin nhân thủ trong hội của hắn phối hợp chiến đấu trên cơ các kỵ sĩ này một bậc, nếu hiệp minh hội có khoảng tám trăm người thông thường thôi, thì hắn cũng tin chắc có thể lãnh đạo bọn họ đánh bại được hơn ngàn người của đại doanh kỵ sĩ.
Nhưng thực trạng lúc này của bọn hắn chỉ sợ là không mạnh bằng thần vương hội, mà cũng chẳng hơn được ma võ hội điểm nào, nói trắng ra là hiệp minh hội đang yếu thế nhất trong tứ đại thế lực tại cổ sơn chiến trường, nếu không Hàn Thiên cùng những người khác đã chẳng bị vây khốn ở trại phía nam mấy ngày liền, cho dù có đám Lưu Mộ cùng Chấn Tây ứng cứu thì khả năng thất bại của cả hội vẫn là cao hơn thắng.
Vậy nên hiện tại dù bằng bất cứ giá nào Hàn Thiên hắn cũng đều phải mượn được sức của đại doanh kỵ sĩ, nếu không ngày mai sẽ là ngày Hàn Thiên hắn phải nhận lấy tin dữ từ trại phía nam.
Khẽ đề thân nhảy từ trên đỉnh ngọn cô sơn đang đứng xuống thảo nguyên phía dưới, chuyến đi này Hàn Thiên hắn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi!.
Trong một cuộc thương thảo, thái độ của người đến rất là quan trọng, khi cần thương thảo mượn binh trên cương vị của kẻ chiếu dưới, thái độ cũng không được quá yếu nhược mà mất sĩ khí dưới ánh mắt của đối phương, Hàn Thiên không nhanh không chậm, cứ như thế bình tĩnh đi thẳng đến trước cổng doanh trại.
Hắn đi rất chậm, đôi tay khẽ dùng lực rồi hơi giang ra hai bên một chút để đối phương thấy rõ, hắn đi tay không mà đến, hành động này thể hiện thiện chí rất rõ ràng, đám kỵ sĩ đang diễn luyện trước doanh trại cũng đã phát hiện ra Hàn Thiên mà ngừng các hoạt động đang làm lại.
Bọn họ hành động đều đồng loạt chỉnh tề, hàng ngàn con mắt hướng sự chú ý về một phía, không khí thanh bình lúc đầu thoáng cái đã nặng trịch và đặc quánh lại như ở miềng cực giá rét, nếu là người không có tâm chí kiên định, ngay lúc này trên thân có thể đã xuất hiện bộ dáng tim đập chân run rồi.
Bất quá Hàn Thiên hắn không phải kẻ nhu nhược như thế, thiên quân vạn mã trước mặt, hắn cũng không phải chưa thấy qua, mấy trăm kỵ sĩ trước ở đây tuy mạnh hơn cả vạn quân binh đời trước, nhưng Hàn Thiên hắn hiện cũng đã mạnh hơn đời trước rất nhiều, cùng một cấp bậc nhưng sức mạnh mà hắn nắm trong tay ở hai đời là rất khác biệt, từng này áp lực đem đối phó một tên võ sư cao tầng còn được.
Bằng như đối phó với đỉnh tiêm cường giả trong thế hệ trẻ như Hàn Thiên hắn thì lại có chút không đủ rồi, Hàn Thiên cứ một bộ dáng trấn định như sơn, khuôn mặt nghiêm nghị không lộ ra chút phong mang yếu thế nào, mỗi bước đi đều chắc chắn như thế, mỗi bước đi đều như một, rốt cuộc hắn đã trước bao nhiêu con mắt đang đánh giá, thành công đến được trước cổng của đại doanh kỵ sĩ.
Lúc này mới có một thiếu niên trẻ tuổi nhanh nhẹn, trông như là người đưa tin