Để tránh cho Rồng Con của mình tiếp tục đánh vỡ bình giấm, Lạc Thanh Từ nhanh chóng buông ra Tô Ngọc.
Trong mắt Tô Ngọc lộ ra một tia khó hiểu, nàng nhìn Nguyễn Ly, rất muốn hỏi tiểu sư muội một câu rằng, cùng Trì tiền bối tiếp xúc lâu như vậy, có hay không phát hiện Trì tiền bối chính là sư tôn?
Nhưng Nguyễn Ly chỉ lo nhìn chằm chằm Lạc Thanh Từ, cũng không để ý Tô Ngọc đang dùng ánh mắt ra hiệu với mình.
Mà bên kia Lạc Thanh Từ không nhanh không chậm đi tới trước mặt hai người Tập Phong, "Nhị vị còn có điều gì muốn hướng ta lãnh giáo sao?"
Hai người Tập Phong trong lòng dĩ nhiên không phục, nhưng Lạc Thanh Từ thực lực rõ ràng trên cảnh giới Phân Thần, nơi này không ai là đối thủ của nàng, bọn hắn bất mãn như thế nào cũng chỉ có thể nhịn xuống.
"Ngài tu vi hơn xa chúng ta, chúng ta không dám có ý kiến.
Nhưng không biết ngài là thần thánh phương nào, vì sao trước đây chúng ta chưa từng gặp qua." Tuy Lược Vân không cam lòng, nhưng hắn vẫn rất hiếu kỳ thân phận của Lạc Thanh Từ.
Lạc Thanh Từ đạm nhạt cười: "Ta là Trì Thanh, một tán tu nhàn rỗi, cũng không phải thần thánh gì.
Nếu ngươi muốn lãnh giáo, ta tùy thời đợi."
Đám người Nam Hoa Phái không tìm được dấu vết rồng, ngược lại đụng phải đại cao thủ, còn bị nàng ép quỳ gối trước mặt rất nhiều đồng đạo, khiến bọn hắn không còn mặt mũi gì, chỉ có thể hậm hực khiêng hai người Tập Phong rời đi.
"Sư muội, ta thấy bên này có kiếp vân, là ngươi tiến vào Kim Đan cảnh?" Tô Ngọc trong mắt tràn đầy kích động, tựa hồ so chính mình tiến cấp còn muốn vui vẻ.
Nguyễn Ly khẽ gật đầu, "Ta vô tình được chút cơ duyên, mới hiểm hiểm bước qua hàng rào."
Lúc này mấy người Hoa Nhứ Vãn đã đuổi tới, nghe vậy vui vẻ không thôi, sôi nổi chúc mừng Nguyễn Ly.
"Ta lập tức truyền tin về tông môn, không biết sư tôn đã xuất quan chưa.
Nếu người biết A Ly tiến cấp, nhất định thực vui vẻ." Tô Ngọc nói, còn trộm liếc nhìn Lạc Thanh Từ.
Nguyễn Ly không biết như thế nào, trong đầu hiện ra gương mặt sư tôn, thậm chí khi nghe được Tô Ngọc nói sư tôn nhất định thực vui vẻ, nàng còn nghĩ không biết sư tôn vui vẻ lên sẽ là bộ dáng gì?
Nàng dư quang liếc tới Trì Thanh, vội vàng thu hồi suy nghĩ hỗn loạn, nàng luôn cảm thấy có gì đó không đúng, tại sao vừa hình dung ra sư tôn vui vẻ, nàng liền nghĩ đến Trì Thanh?
Càng nghĩ càng sai, Nguyễn Ly đầu óc loạn thành một đoàn, cũng không để ý tới sắc mặt của các đệ tử Thiên Diễn Tông khác, bao gồm đám người Diệp Không, đều là ngũ vị tạp trần.
Trong đám đông có đủ loại ghen ghét đố kị, ngưỡng mộ cùng không thể tin tưởng, màu sắc hình dạng gì cũng có.
Những người này xuất phát từ lễ tiết cũng đôi câu vài lời chúc mừng, nhưng không hề mang theo chân thành thiệt tình như mấy người Tô Ngọc, mà Nguyễn Ly cũng không thèm quan tâm.
Diệp Không xưa nay luôn mâu thuẫn với Nguyễn Ly, dĩ vãng luôn tìm cơ hội mở miệng khiêu khích, cho nên lần này hắn trong lòng rất không thoải mái.
Trước kia hắn bất quá Trúc Cơ trung kỳ, so với nàng Trúc Cơ hậu kỳ cũng không tính là chênh lệch quá xa.
Nhưng hiện giờ giữa Trúc Cơ với Kim Đan, chính là một dưới đất một trên trời.
Mà tại Thiên Diễn Tông thế hệ này cũng chỉ có ba người Kim Đan, bọn họ đều là tài năng vô song.
Có biết bao nhân sĩ tu tiên cả đời đều vướng lại ở Trúc Cơ, không cách nào bước qua.
Bởi vậy, kết đan luôn là tiêu chuẩn trực quan và chân thật nhất để đo lường thiên phú của một người.
Không tính đến Nguyễn tuổi tác còn quá trẻ, lúc nàng nhập Thiên Diễn Tông xuất phát điểm thấp nhất trong đám người, còn chưa dẫn khí nhập thể, chỉ mới 23 năm trôi qua liền kết đan.
Thiên phú thực lực như vậy, phóng mắt nhìn khắp Tu chân giới, không ai có thể vọng bóng lưng.
Thậm chí là sư tôn của nàng, Lạc Thanh Từ năm ấy tuy cũng nhập Kim Đan ở độ tuổi này, nhưng thật là tu hành hơn 30 năm, như vậy so sánh Nguyễn Ly vẫn trội hơn một chút.
Chỉ là vô luận mọi người nghĩ thế nào, Nguyễn Ly nhập Kim Đan đã là sự thật không thể thay đổi, trong lúc nhất thời mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu.
Thập Phương Bí Cảnh thời gian 10 năm còn lại không có mấy, vài người Tô Ngọc tuy không nhận được kỳ ngộ kinh thiên động địa như Nguyễn Ly, nhưng cũng có chút thu hoạch.
Bạch Tĩnh cùng Hoa Nhứ Vãn đều đã Trúc Cơ hậu kỳ, Tô Ngọc thành công thu phục Trúc Tiên, liền chờ nó nhận chủ.
Những người còn lại ở Luyện Khí đều đã vào Trúc Cơ, mà những người Trúc Cơ không sai biệt lắm tiến vào hậu kỳ, có thể nói chuyến đi này cũng không tệ lắm.
Trong đó Nam Cung Quyết kỳ ngộ vẫn không kém đời trước, cho dù không thể đột phá như Nguyễn Ly, nhưng hắn vẫn có chính mình khí vận.
Bản mạng linh kiếm gặp được cơ duyên, từ Tiên giai thăng cấp lên Thánh giai, chỉ kém nửa bước liền có thể ngưng tụ Khí Linh.
Như thế Lạc Thanh Từ cũng đỡ áy náy, nàng không hủy hoại vận may của hắn, nhưng nhân duyên của hắn, nàng liền hủy định rồi.
Bởi vì lâu lắm không gặp mặt, Tô Ngọc có chút kìm nén không được, nàng cùng Hoa Nhứ Vãn, Bạch Tĩnh vây quanh Nguyễn Ly hỏi bảy hỏi tám.
Nguyễn Ly trước kia ở Long tộc đều không có bằng hữu, cho nên Tô Ngọc giống như tỷ tỷ của nàng, mà Hoa Nhứ Vãn cùng Bạch Tĩnh cũng là bằng hữu thân thiết.
Lúc này Nguyễn Ly đối mặt các nàng đã ít đi mấy phần trầm ổn nội liễm, lộ ra mấy phần sôi nổi tuổi trẻ, nhất thời đắm chìm trong cuộc tương ngộ sau mấy năm xa cách.
Lạc Thanh Từ cũng không quấy rầy các nàng, chính mình lặng lẽ lui về phía sau, bảo trì một khoảng cách.
Tuy rằng nàng có chút sầu não vì tâm tư Rồng Con đối với mình, nhưng lại nhịn không được quan tâm cưng chìu nàng ấy.
Vô luận chính mình đang rối rắm cái gì, nhìn thấy A Ly vui vẻ thoải mái như vậy, nàng cũng vui lây.
Đoàn người Nam Cung Quyết lúc này cũng đi theo đệ tử Thiên Diễn Tông, hắn cố tình rớt lại ở mặt sau, cùng Lạc Thanh Từ nói: "Trì tiền bối, tuy rằng có chút mạo muội, nhưng vãn bối rất hiếu kỳ, ngài cùng Nguyễn cô nương là quan hệ gì?"
Lạc Thanh Từ liếc mắt nhìn hắn, "Ta cùng nàng là quan hệ gì? Sao ngươi lại muốn biết?" Nàng mặt ngoài vân đạm phong khinh, nhưng trong lòng lại là một đống phun tào, ai mướn ngươi đến hỏi, chính ta vẫn còn đang không biết rõ ràng đây.
Sư tôn, tỷ tỷ, bằng hữu kiêm đối tượng thầm mến của A Ly, trả lời như vậy có vừa ý ngươi chưa?
"Ta chỉ là cảm thấy Nguyễn cô nương đối ngài rất đặc biệt.
Ta cũng không sợ ngài chê cười, lần đầu tiên nhìn thấy Nguyễn cô nương, ta liền thích nàng rồi, vẫn luôn hy vọng có thể cùng nàng kết bằng hữu.
Nhưng nàng đối người ngoài luôn xa cách lãnh đạm, cho dù tại bí cảnh ta đồng hành cùng nàng một đoạn thời gian, nàng cũng chưa thật xem ta như bằng hữu.
Nhưng ở trước mặt ngài, nàng luôn tràn đầy sức sống, thật quá khác Nguyễn cô nương mà ta biết."
Lạc Thanh Từ an tĩnh nghe, trong lòng nổi lên từng đợt gợn sóng.
Loại đối xử đặc biệt này, chính là nàng trong thân phận sư tôn liều mạng muốn có, hiện giờ thân phận Trì Thanh được đến, nàng lại không biết nên vui hay nên buồn.
Ngay cả Nam Cung Quyết đều phát giác Nguyễn Ly đối nàng đặc biệt, nàng lại giống như đầu gỗ cái gì cũng không biết, thật là không hiểu phong tình.
"A Ly như vậy không tốt sao?" Lạc Thanh Từ nhàn nhạt nói một câu, bước chân cũng chậm lại.
Nam Cung Quyết sửng sốt, hắn ngừng một lát cúi đầu, có chút buồn bã, "Là rất tốt." Nhưng cũng không phải vì hắn.
Hắn cũng không biết chính mình làm sao vậy, luôn không tự giác chú ý Nguyễn Ly, mỗi lần nhìn thấy nàng, tâm tình hắn liền mất đi khống chế.
Đặc biệt là trước khi Trì tiền bối xuất hiện, hắn đều có chút không giống chính mình.
"Chỉ cần nàng vui vẻ là đủ rồi." Lạc Thanh Từ cũng không muốn tiếp tục thảo luận với hắn vấn đề này, tuy rằng hắn quan tâm Nguyễn Ly cũng không có gì sai, nhưng nếu hắn còn muốn ở bên Nguyễn Ly, một chút thuận mắt vừa rồi sẽ biến thành ngứa mắt, thậm chí là ngứa chân, nghĩ đến đây, Lạc Thanh Từ lại nhịn không được muốn đá hắn một cước.
Mà bên kia, Nguyễn Ly sau khi nghe được Tô Ngọc nói gì đó, sắc mặt liền có chút thẫn thờ, ánh mắt không tự giác mà tìm kiếm Lạc Thanh Từ.
Trong tầm mắt cũng không có bóng dáng Trì Thanh, nàng ngừng bước quay đầu nhìn lại, Trì Thanh đã cách nàng một đoạn xa, còn đang cùng Nam Cung Quyết nói chuyện.
Nàng lập tức nhíu chặt lông mày, Trì Thanh như thế nào lại hàn huyên cùng nam nhân kia, hai người rất quen thuộc sao? Nàng bỗng nhiên nhớ đến lúc bị Địa Long truy đuổi, Trì Thanh đã giao nàng cho Nam Cung Quyết, tại sao lại tin tưởng hắn như vậy?
Càng nghĩ càng không thích hợp, nàng biểu tình cũng ngày càng ngưng trọng.
Tô Ngọc phát hiện nàng không dễ chịu, lo lắng hỏi: "Sư muội làm sao vậy?"
Ánh mắt tiểu sư muội có chút không thích hợp, đã xảy ra chuyện gì sao?
Nguyễn Ly lấy lại tinh thần, khẽ lắc đầu: "Không có việc gì, ta chỉ là khó hiểu, tại sao Trì Thanh lại đi cùng hắn."
Tô Ngọc ngày thường chính là dạng người vô tâm vô phế, tính cách thuần lương chân thành, nhưng đối một số việc lại nhạy cảm ngoài dự đoán.
Nàng liếc nhìn hai người phía sau, vừa lúc Lạc Thanh Từ ngẩng đầu nhìn lại đây, Tô Ngọc vội vàng né tránh, nhỏ giọng nói: "Sư muội không muốn....! Trì tiền bối nói chuyện với Nam Cung Quyết phải không?"
Nguyễn Ly ánh mắt mơ hồ, "Ta không có."
Hoa Nhứ Vãn vẻ mặt khó hiểu, "Tô sư tỷ đang cùng A Ly nói gì đó?"
Mà Lạc Thanh Từ cũng rất nhanh tránh xa Nam Cung Quyết, bởi vì hệ thống một loạt bá báo như đòi mạng vang lên, khiến nàng đều nhịn không được giật mình.
Tuy rằng mỗi lần Rồng Con ăn giấm sẽ trừ nàng 0,1 điểm, nhưng một loạt 0,1 nhảy ra liên tục như thế này thật sự khiến nàng ăn không tiêu.
Tiểu giấm chúa này chẳng những ghen bất luận đối tượng, còn gia trưởng như vậy, bảo nàng làm sao sống nổi đây?
Bất quá nàng chỉ là đến gần chút, cũng không có tiến lên cùng Nguyễn Ly đáp lời, bởi vì hệ thống đột nhiên nói một chuyện, làm cho nàng sắc mặt đại biến.
"Ngươi tạm thời dừng lại việc đối nàng thả thính đi, ta có chuyện quan trọng muốn báo cho ngươi.
Trong lúc ngươi hôn mê, A Ly tiến cấp bị lôi kiếp đánh ngất đi, Mắt Quỷ nhân