Lạc Thanh Từ không có dừng lại, chẳng sợ biết được hậu quả của nó, nàng cũng không muốn để chuyện này phát sinh.
Lập tức nàng buông ra thần thức, khắp nơi tìm kiếm hơi thở Nguyễn Ly.
Phạm vi mấy chục dặm xung quanh không thu hoạch được gì, làm Lạc Thanh Từ ý thức được Nguyễn Ly cách nàng rất xa, nếu không phải trong động phủ Kim Long truyền thừa nàng đã luyện thành công Tinh Thần Lực, nàng thật sự vô pháp đem thần thức trải ra đến cực hạn.
Lập tức nàng ngồi xếp bằng xuống, thần thức cùng linh lực từng tia từng sợi trải rộng, giống như thiên la địa võng tầng tầng bắt giữ, rốt cuộc nàng mở bừng mắt, không nói một lời ngự không bay đi, trong nháy mắt không còn bóng dáng.
"Hệ thống, ngươi có biết tình huống A Ly hiện giờ thế nào không?" Lạc Thanh Từ tốc độ cực nhanh, quần áo ở trong gió phần phật tung bay, nàng có thể cảm giác được tia thần thức kia của mình, nhưng bởi vì quá xa, nàng nhìn cũng không rõ ràng.
Hệ thống trầm mặc một lát, khẽ lắc đầu: "Chỉ biết tính mạng nàng không gặp nguy hiểm, nhưng cụ thể ta không cách nào hiểu hết.
Tuy nhiên cốt truyện chính tuyến đã diễn ra, chỉ sợ chúng ta ngăn cản không được." Ngữ khí của hệ thống có chút trầm thấp, tựa hồ đang phải gánh chịu đả kích không nhỏ.
Lạc Thanh Từ nhíu chặt lông mày, hai mắt hơi trầm xuống, "Mặc kệ có ngăn cản được hay không, trước tìm được A Ly mới là quan trọng nhất." Chẳng sợ ngăn cản không được, nàng cũng không muốn để một mình Nguyễn Ly đối mặt hết thảy.
Lạc Thanh Từ một đường bay nhanh, nàng đã Phân Thần đỉnh phong, tốc độ ngự không càng thêm xuất thần nhập hóa, ban đầu nàng chỉ cảm giác được người giấy đang bị cái gì đó bao phủ, luồng khí tức kia cực kỳ tà tứ, âm lãnh phi thường.
Đến mặt sau, cảm giác càng ngày càng cường, người giấy cực kỳ khẩn trương cùng phẫn nộ, thuyết minh Nguyễn Ly đã xảy ra chuyện, khiến Lạc Thanh Từ trong lòng phát lạnh, một trái tim đều treo đi lên.
Màn hãm hại kia Nguyễn Ly cơ hồ vô lực chống lại, từng câu từng chữ hiện ra trong đầu Lạc Thanh Từ một cách rõ ràng.
Nàng mơ hồ ảo não, một loạt chuyện xảy ra đều ẩn chứa mầm tai họa, nhưng nàng lại mãi đắm chìm trong vui sướng Nguyễn Ly đạt được truyền thừa mà buông lỏng cảnh giác, dẫn tới hết thảy đều không cách nào kịp phòng ngừa.
Nguyễn Ly kết đan được đến truyền thừa, tất nhiên khiến cho một đám người bất mãn cùng ghen ghét, hiện tại bọn họ bị truyền tống đến nhiều nơi khác nhau, một khi Nguyễn Ly một mình gặp phải đám người kia, liền sẽ hoàn toàn rơi vào thế bất lợi.
Hơn nữa Quỷ Vực là chiến trường năm xưa diễn ra đại chiến Ma tộc cùng Nhân tộc, Nguyễn Ly thể chất đặc thù, ma khí trong người nàng càng thêm dễ dàng hấp dẫn đám quỷ vật xung quanh.
Còn chưa tính Mắt Quỷ cùng Hồng Ảnh trong cơ thể nàng, mỗi một cái đều hung hiểm không kém bị ma khí ăn mòn.
Nghĩ đến những đệ tử Tiên môn bị giết, Lạc Thanh Từ bỗng nhiên trong lòng căng thẳng, "Hệ thống, Tô Ngọc, Hoa Nhứ Vãn bọn họ có đi cùng A Ly không?"
"Không có."
Lạc Thanh Từ buông lỏng một chút, "Vậy thì tốt rồi."
Trong nguyên tác, sáu người rời bí cảnh bị truyền tống cùng nơi với Nguyễn Ly đều gặp nạn, bao gồm đệ tử Xung Hư Môn, Nam Hoa Phái, Lục Kỳ Các, cùng với hai đệ tử Thiên Diễn Tông.
Bốn đệ tử của các phái khác đương trường tử vong, mà hai đệ tử Thiên Diễn Tông trọng thương hôn mê, tu vi bị hủy, cơ hồ vô pháp tu hành.
Bởi vì chỉ có đệ tử Thiên Diễn Tông còn sống, liền trở thành một đại chứng cứ để đám người kia dùng công kích Nguyễn Ly.
Lạc Thanh Từ chưa bao giờ cảm thấy Quỷ Vực rộng lớn đến như vậy, nàng đã đuổi hơn nửa canh giờ nhưng vẫn không thấy bóng dáng Nguyễn Ly, làm nàng một lòng vô cùng nôn nóng.
"Hệ thống, ta không rõ, thế giới của các ngươi làm sao vậy, ai đã trước tiên quy định vận mệnh mỗi người? Vì cái gì hết thảy đều thay đổi, nhưng trắc trở nhằm vào A Ly lại không biến? Ngươi nói ta có thể hoàn thành nhiệm vụ, là ngươi cùng vị Thần kia giao dịch sao? Ngươi xác định ta có thể làm được? Nếu vị Thần kia muốn ngươi thay đổi kết cục, vậy thì kẻ nào đã năm lần bảy lượt muốn thảm kịch diễn ra?"
Hệ thống vừa bất lực lại chua xót, trầm giọng nói: "Ba ngàn thế giới, mỗi cái đều có quy tắc của mình.
Thiên Đạo định ra vận mệnh, duy trì trật tự thế giới, mà Tôn Thần bảo hộ vạn vật, che chở chúng sinh.
Chỉ riêng thế giới của ngươi, nó không bị ai khống chế, tuần hoàn theo chính mình nhân quả, vững vàng có trật tự mà vận hành.
Còn thế giới này của ta, bất quá là một trong ba ngàn tiểu thế giới, nó kỳ diệu lại cũng tàn khốc.
Con người nghĩ rằng tu tiên có thể thoát khỏi trói buộc, lên trời xuống đất chỗ nào cũng tự do, nhưng không phải vậy.
Vạn vật đều có cân bằng, bọn họ chú định bị một loại quy tắc càng đáng sợ hơn trói buộc, gọi là Vận Mệnh."
"Thiên Đạo thao túng vận mệnh, tuy rằng giống kịch bản, nhưng mọi thứ đều có linh hồn.
Cho nên, có người đánh vỡ số phận, điên đảo thế giới này, khiến Thiên Đạo nổi giận và làm mọi cách để ngăn chặn.
Nhưng Tôn Thần lại không đành lòng nhìn thế giới này bị hủy diệt, vì vậy nàng đã cho ta một cơ hội sửa đổi, đây là sai lầm của nàng, nên nàng cần thiết đền bù."
"Đền bù? Nếu muốn đền bù, vì cái gì còn cố ý gây ra sai lầm?" Lạc Thanh Từ nghe được da đầu tê dại, vị Tôn Thần này cũng thật mâu thuẫn, đã gây ra sai lầm muốn đền bù, còn để mặc cho Thiên Đạo thao túng vận mệnh?
"Tôn Thần cũng sẽ có sai lầm, bởi vì nàng không phải vạn năng, thế giới này tuần hoàn theo Thiên Đạo pháp tắc, nó cũng có chính mình nhân quả, là Thần cũng không thể làm trái." Hệ thống buồn bã nói.
Lạc Thanh Từ không phải thực lý giải, hơn nữa nàng cũng không có thời gian đi tìm hiểu về vị Tôn Thần kia, nàng cảm giác được hơi thở của người giấy, liền cách đây không xa.
Lạc Thanh Từ rốt cuộc kìm nén không được trong lòng nôn nóng, ngón tay nhanh chóng ở trên hư không vẽ ra một cái phù văn, cả người trong phút chốc xuất hiện ở trước mặt Nguyễn Ly.
Chỉ là Lạc Thanh Từ còn không kịp kêu Nguyễn Ly, một cổ sát khí cuồng bạo nghênh diện mà đến, Thanh Uyên Kiếm hồng quang chói mắt xuyên phá hư không, mang theo kiếm khí sắc nhọn, thế không thể cản mà đâm thẳng vào trái tim Lạc Thanh Từ!
Lạc Thanh Từ sống lưng phát lạnh, linh lực trong người tự động hộ thể, đồng thời nghịch lân nơi ngực bắn ra một đạo ánh sáng vàng, mạnh mẽ cản phá kiếm khí tàn bạo kia, nếu không lưỡi kiếm đều đã xuyên qua trái tim nàng rồi!.
Truyện Nữ Cường
Kịch liệt va chạm làm Nguyễn Ly thoáng chựng lại, mũi kiếm đụng tới y phục Lạc Thanh Từ liền dừng, nhưng kiếm phong lại chém rớt một sợi tóc của nàng.
Lạc Thanh Từ thần sắc căng thẳng, ngẩng đầu nhìn về phía Nguyễn Ly, "A Ly?"
Nguyễn Ly sợi tóc tán loạn, một đầu tóc đen không gió mà bay, con ngươi một mảnh đỏ đậm, khóe miệng còn vương vết máu, trong mắt tràn đầy lệ khí, mi tâm vô cùng sắc bén.
Trên người nàng hơi thở hỗn độn, mơ hồ có một cổ hắc khí quanh quẩn, bộ dáng rõ ràng chính là nhập ma.
Lạc Thanh Từ tay phải ngưng tụ linh lực, duỗi tay muốn giam cầm kiếm của Nguyễn Ly, Nguyễn Ly lại đột nhiên rút kiếm trở về, lại một lần đâm tới.
Lạc Thanh Từ nghiêng tránh đi, thân thể nhanh chóng áp sát nắm lấy cổ tay phải của Nguyễn Ly, tay trái linh lực ngưng kết điểm vào mi tâm nàng ấy, dùng tinh thần lực khống chế hắc khí.
Nguyễn Ly thần sắc biến đổi, ánh mắt chợt hồng chợt đen, dần dần biến thành hoảng hốt.
Nàng khóe môi treo vết máu, trong yêu dã lộ ra lãnh khốc, Lạc Thanh Từ nhìn thấy trong nháy mắt trái tim đều nhịn không được run rẩy.
"A Ly, ta là Trì Thanh, nàng tỉnh tỉnh."
"Trì......! Thanh." Nguyễn Ly thống khổ mà nỉ non một tiếng, phát hiện chính mình cầm kiếm đâm vào Lạc Thanh Từ, nàng chạy nhanh buông ra Thanh Uyên, kiếm lập tức dừng ở trên mặt đất.
"Sao lại thế này? Có người nhập ma!" Xung quanh một mảnh ồn ào hỗn loạn sôi nổi mà đến, có người tới đây rồi.
"Sư đệ! Sư huynh!"
Lạc Thanh Từ căn bản không thể làm gì để ngăn hết thảy phát sinh, Nguyễn Ly thần chí không rõ, nàng cũng không kịp mang theo Nguyễn Ly rời đi.
Mà khống chế được Nguyễn Ly, Lạc Thanh Từ mới phát hiện tình huống lúc này giống hệt như trong nguyên tác.
Chỉ thấy trên mặt đất tứ tung ngang dọc nằm vài người, trên thân vết máu loang lổ.
Ánh mắt Lạc Thanh Từ nhanh chóng đảo qua, Xung Hư Môn, Lục Kỳ Các, Nam Hoa Phái....!ngay khi nhìn đến thi thể đệ tử kia cả người là huyết, cánh tay phải bị chém đứt, ánh mắt nàng co rụt lại, thế nhưng là Lược Vân.
"Đó không phải một trong hai ngự phong nhị sứ, Lược Vân sao? Hắn, hắn chết rồi!"
Hiện trường càng ngày càng hỗn loạn, Lạc Thanh Từ không dám lơi lỏng, Nguyễn Ly trạng thái thập phần không xong, ma khí cuồn cuộn mãnh liệt khắp tứ chi bách hải, nếu nàng dừng lại A Ly liền sẽ bị hắc khí cắn nuốt.
Một đám đệ tử bên kia bộ dáng giống như lâm đại địch mà nhìn Nguyễn Ly cùng Lạc Thanh Từ, thần sắc rất là khẩn trương, lại tràn đầy hoảng sợ.
"Là nàng giết Lược Vân sư thúc."
Một đệ tử Nam Hoa Phái phẫn nộ chỉ vào Nguyễn Ly, nghiến răng nghiến lợi, tựa hồ là hận không thể đi lên thay sư thúc hắn nợ máu trả máu.
"Nàng là ma, nhanh lên, nhanh thông tri sư huynh."
Tiếng kêu la sôi nổi nhốn nháo từ bốn phương tám hướng chui vào lỗ tai Nguyễn Ly, hắc khí trong người nàng vốn đã lắng xuống giờ khắc này lại bừng nên, đôi mắt cũng là đỏ như máu.
Lạc Thanh Từ trong lòng một cổ tức giận đằng khởi, nàng vung tay phải, một cổ gió mạnh lôi cuốn mênh mông linh lực đánh ra, bắn lên đầy trời bụi bặm đem một đám người sinh sôi đẩy ra xa hai trượng.
Nàng bỗng nhiên xoay người, lạnh lùng nhìn bọn hắn, "Không muốn chết liền câm miệng!"
Theo sau nàng đánh ra một đạo quầng sáng ngăn cách nàng cùng đám người kia, mà tay còn lại vẫn luôn không rời tay Nguyễn Ly, mang theo nàng ấy ngồi xuống.
Nàng linh lực nhanh chóng du tẩu trong cơ thể Nguyễn Ly, đem ma khí hội tụ, dồn ép vào một góc đan điền và phong ấn lại.
Nếu không phải thời cơ không đúng, nàng thậm chí còn muốn đi Nguyễn Ly thức hải tìm kiếm một phen, nàng không biết Nguyễn Ly dạng này là bởi vì Hồng Ảnh nắm quyền kiểm soát, hay là vì Mắt Quỷ quấy phá.
May mắn Nguyễn Ly dưới sự xoa dịu của Lạc Thanh Từ, đã dần dần thanh tỉnh lại.
"Trì Thanh?" Nguyễn Ly đầu choáng váng não trướng, vội vàng sờ soạng trên người Lạc Thanh Từ, "Ta làm nàng bị thương sao? Nàng thế nào rồi?"
Lạc Thanh Từ trong lòng trào ra cổ chua xót, khẽ lắc đầu, "Ta không có việc gì.
Chỉ là......"
Nghe Lạc Thanh Từ thanh âm có chút khác thường, Nguyễn Ly ý thức được tình huống không đúng, vội vàng nhìn xung quanh, một đám người đang cầm kiếm hướng vào nàng, biểu tình sợ hãi xen lẫn chán ghét, phảng phất nhìn thấy ma quỷ.
Mà ở cách đó không xa nằm vài người, đều chết hoặc bị thương nặng, cảnh tượng làm Nguyễn Ly trong lòng cũng một cái lộp bộp.
Một màn trước khi mất đi ý thức thu hồi, nàng ho khan vài tiếng, vội vàng nói: "Trì Thanh, ta không có giết người."
Khi nàng cùng Lạc Thanh Từ rời khỏi Thập Phương Bí Cảnh, các nàng liền bị truyền tống đến hai nơi cách xa nhau.
Bởi