Edit: cầm thú
"Ông quen với anh trai tôi?"
Lăng Hiểu nhìn bộ dáng người đàn ông trung niên, gần như có thể xác định, người nọ là sát thủ, hơn nữa còn đặc biệt tới giết người.
Người này có vẻ rất mạnh.
Lăng Hiểu đang suy nghĩ đối sách, dự định lát nữa sẽ đánh bất ngờ, lấy cục gạch đập ông ta.
Nếu như một phát không thành công, lấy thân thủ của người này sẽ dễ dàng trốn thoát!
Không thể không thành, bây giờ Lăng Hiểu vẫn tin tưởng bản thân mình, không chỉ đại thành luyện thể thuật, còn bởi vì cục gạch của Lăng Hiểu không phải hạng thường, kia là trang bị hấp thu băng tuyết chi lực nha.
Giờ phút này, Lăng Hiểu thậm chí đã suy nghĩ tới cảnh bắt được ông ta phải hành hạ thế nào, bắt ông ta khai ra tình hình của anh trai.
Nhưng mà!
Người đàn ông kia đã động thủ rồi!
"Đi chết đi! Muốn trách! chỉ trách mày là người Lăng gia!"
Người đàn ông vừa nói, vừa ra tay!
Hay lắm!
Lăng Hiểu tập trung tinh thần, đang chuẩn bị phản kích, ngay tại khoảnh khắc này, đột nhiên cơ thể người đàn ông trung niên dừng lại.
Không, hình như, có thứ gì cản trở ông ta tiến lên.
"Ầm" một tiếng, người nọ vậy mà không tiến phải lui, tình trạng cực kì thê thảm bay ngược ra sau.
Đây là!.
Trong không khí hình thành những gợn sóng, một bóng dáng quỷ dị chậm rãi xuất hiện.
Một cô gái xinh đẹp chính chắn hiện ra, trên mặt cô gái tràn đầy sát ý: "Ai cho ông lá gan động vào Lăng Hiểu?"
Cô gái đôi môi đỏ mọng hơi vểnh lên, giọng nói lạnh băng, bóng dáng nhỏ bé hơi động, cô ấy không chút do dự lấy chủy thủ trong tay, hung hăng đâm tới người đàn ông trung niên trước mặt.
Toi đời!
Lăng Hiểu mạnh mẽ nhắm mắt lại, thời điểm mở mắt ra, người đàn ông kia đã chết rồi.
Tù binh của mị a!
Hiện tại chỉ có một cỗ thi thể lạnh thôi!
Lăng Hiểu nổi lên tính lương thiện đau khổ vài giây, cô quay đầu nhìn cô gái đột ngột xuất hiện, ánh mắt có chút phức tạp: "Nữ sát thủ?"
Cô gái ngẩn ra, lập tức mỉm cười: "Chị là võ giả tu hành ám ảnh thuật, quả thực am hiểu ám sát, đồng thời, truy đuổi và ẩn núp cũng là sở trường của chị.
"
"Cho nên, chị một mực theo dõi tôi?" Lăng Hiểu hỏi lại.
"Là bảo vệ em, trước khi hiệu trưởng rời đi, phái chị qua bảo vệ em gái Lăng.
"
Cô gái nhẹ nhàng mở miệng, khi nhắc tới Lăng Xuyên, trong ánh mắt cô gái tràn đầy tình cảm ngưỡng