Edit: cầm thú
"Em không sao, em rất can đảm đó.
Đúng rồi, chị gái xinh đẹp xưng hô thế nào?"
Lúc này vẻ mặt Lăng Hiểu đã khôi phục bình thường, quay đầu hỏi cô gái một câu.
"Chị tên là Trương Ngưng.
"
Trương Ngưng nhỏ giọng nói một câu.
"Vậy thì gọi là chị Ngưng đi, chị cũng là người của Kinh Vũ? Là giáo sư hay là! " Thái độ của Lăng Hiểu đối với Trương Ngưng rất tốt, tất nhiên, chuyện cô quan tâm nhất là vấn đề của Lăng Xuyên ở Kinh Vũ.
Dù sao Lăng Xuyên rất ít kể chuyện của hắn ở trường, Lăng Hiểu chỉ biết Lăng Xuyên chính là!
Học bá.
Đồ ngốc.
Yêu ma đào hố em gái.
Lại còn! không hiểu chuyện tình cảm, cẩu độc thân cả đời.
Tất nhiên, hắn cũng rất mạnh, thân là anh ruột Lăng Hiểu, có thể không lợi hại sao?
"Chị đã tốt nghiệp Kinh Vũ, lớn hơn hiệu trưởng Lăng hai tuổi!"
Không biết suy nghĩ cái gì hai mắt Trương Ngưng lấp lánh.
"Chị là học tỷ của anh em?" Lăng Hiểu hét lên một câu.
"Ừm, đúng vậy, khi đó trong học viện chị cũng được coi là kiêu nữ đi, cảm thấy bản thân rất lợi hại, thậm chí còn thành lập một nhóm riêng, nhưng mà sau này! "
"Sau này thế nào?" Lăng Hiểu vội vàng truy hỏi.
Chắc chắn có chuyện xưa nha!
Trương Ngưng cười cười: "Sau này một học viên mới có xung đột với nhóm của chị, chị vốn muốn tìm một chỗ vắng giải quyết với hắn, nhưng sinh viên kia rất can đảm, một mình xông vào cửa chỗ nhóm của chị, cuối cùng ở trên sàn đấu, ba chiêu đánh bại chị rồi.
"
Chuyện này, Trương Ngưng vĩnh viễn không thể quên.
Thanh niên tên Lăng Xuyên kia, cũng chính là vào năm ấy, khoảnh khắc đó, bước vào cuộc sống của cô!
"Về sau thế nào? Về sao thì thế nào?" Lăng Hiểu đã đoán được người trong câu chuyện của Trương Ngưng chính là anh trai không hiểu phong tình của mình, cô vẻ mặt chờ mong phần tiếp theo.
"Về sau?"
Trương Ngưng thở dài: "Về sau, làm gì còn về sau nữa!"
Lăng Xuyên phát triển quá nhanh, cho dù Trương Ngưng truy đuổi như thế nào cũng không theo kịp bước chân của hắn.
Hiện giờ, chỉ có thể đứng nhìn hắn ở đằng xa.
"Thật đáng tiếc.
"
Lăng Hiểu không nhịn được thở dài: "Em đoán có lẽ anh trai em không lấy vợ được rồi!"
Trương Ngưng:!
Giọng nói ghét bỏ này của em là sao? Em có biết ở Kinh Vũ có bao nhiêu cô gái nằm mơ cũng muốn gả cho