Sau đó cả hai đều im lặng không ai nói gì nữa.
Xe rẽ vào đường YY, khi chạy ngang câu lạc bộ Sato nhìn thấy Hiroshi, Toma cũng vừa đến.
Cả hai đang dừng phía trước cổng, chắc họ đang đợi anh.
Sato đạp nhanh ga chạy qua luôn trước bốn con mắt của Hiroshi và Toma, anh chạy theo hướng công ty của Yumi.
“ Ủa Sato đi đâu vậy?” Toma ngạc nhiên hỏi Hiroshi, Hiroshi thì đứng im nhìn theo xe của Sato.
“ Chẳng lẽ là cậu ấy quên đường, nhưng mà tôi với ông đứng đây mà, cậu ta quên đường thì cũng không thể không nhìn thấy hai đứa mình chứ?” Toma khó hiểu, Hiroshi thì vẫn im lặng nhìn theo hướng xe của Sato, lúc nãy anh nhìn thấy có người ngồi ở ghế phụ, hình như còn là phụ nữ….Hiroshi chau mày, Sato từ trước đến giờ không thích tiếp xúc với người khác giới.
Theo như anh biết Sato cũng vừa mới đến thành phố này, không có người quen huống chi còn là nữ nữa.
Trong lúc Hiroshi và Toma đang tò mò thì xe của Sato cũng dừng trước cổng công ty của Yumi.
Yumi vừa tháo dây an toàn vừa cảm ơn Sato.
“ Cảm ơn chú nhé.”
“ Không có gì, tiện đường mà, em đi làm đi.” Sato cười, tiện tay lấy balo của Yumi phía dưới cho cô.
Yumi hơi bất ngờ vì Sato đột nhiên đổi cách xưng hô, nhưng cô cũng không hỏi nhiều mà khách sáo nói“ Làm phiền chú rồi, tôi đi làm đây, tạm biệt chú.” Yumi ra khỏi xe thì vẫy tay qua cửa tạm biệt Sato.
Sato cũng vẫy tay với cô " Ừ, tạm biệt em.” Sato nói xong liền bắt đầu đánh vô lăng lái xe quay lại câu lạc bộ.
Yumi vừa vào đến văn phòng công ty thì bị Aiko và Kami là đồng nghiệp của cô kéo ngay lại.
“ Người đưa em đi làm lúc nãy là ai vậy, bạn trai của em sao?” Aiko tò mò hỏi.
“ Không phải, chú ấy là hàng xóm của em, sáng nay tiện đường nên em đi nhờ xe của chú ấy thôi.” Yumi vội giải thích.
“ Là chú sao, chị thấy anh ta còn rất trẻ mà, sao em gọi là chú?” Kami ngạc nhiên hỏi, lúc nãy cô thấy anh chàng đó còn rất bảnh trai nha.
“ Chú ấy 35 tuổi đấy, lớn hơn em 11 tuổi, em kêu chú đúng rồi.” Yumi phì cười trước biểu hiện của Aiko và Kami.
“ Là thật hả?” Cả Kami và Aiko đều đồng thanh.
Trong lúc Yumi bị hai bà chị đồng nghiệp truy hỏi thì Sato bên này cũng không khác gì mấy.
Anh vừa lái xe vào chổ đỗ xe bên trong sân tập, vừa mở cửa bước xuống thì đã nhìn thấy Hiroshi, Toma, Akane và cả Kimura.
Bốn người đang đứng nhìn chầm chầm vào anh, dù biết rõ nguyên nhân nhưng anh vẫn vờ hỏi.
“ Sao đông đủ thế, mọi người đang đợi tôi sao?” Bốn người này đều là đồng nghiệp thân thiết lâu năm của anh, cả năm người là một tổ thường xuyên đi chung với nhau.
“ Đúng vậy, bọn tôi đang đợi cậu đây! Nói cho tôi biết lúc nãy cậu đi đâu?” Hiroshi không nhịn được liền hỏi luôn vào trọng tâm.
Anh và Sato quen biết nhau lâu như vậy cả hai cũng là bạn thân, vậy mà lúc nãy Sato chở ai anh lại không hề biết.
“ Là hàng xóm của tôi, hôm qua tôi dọn đồ vào nhà mới thuê đấy.
Đồ hơi nhiều, cô ấy ở đối diện nên có phụ tôi một chút.
Sáng nay thấy cô ấy đi làm mà xe buýt lâu đến, sẵn tiện đường nên tôi cho cô ấy đi nhờ xe.” Thấy Hiroshi có vẻ giận dỗi, Sato liền cười giải thích.
“ Là thật sao?” Toma nghi ngờ hỏi
“ Là thật, không tin buổi chiều mọi người đến nhà mới của tôi phụ tôi chuyển đồ đi, sẽ gặp cô ấy ở đối diện.” Sato nói với vẻ mặt đầy tính toán.
“ Vậy thì không cần đâu, tôi tin cậu rồi, chiều nay tôi còn bận chuyển đồ của tôi nữa.” Kimura liền nhanh chóng bác bỏ lời dụ dỗ của Sato.
“ Thôi mau vào văn phòng họp thôi, chủ tịch chắc cũng đến rồi đó, hôm nay là ngày tập đầu tiên, đừng để trễ.” Akane vừa xem đồng hồ vừa nhắc nhở bốn người còn lại.
Năm người cùng nhau đi về hướng văn phòng chính.
Vừa đi Hiroshi còn mấy lần nhìn sang Sato bằng ánh mắt nghi ngờ như đang nói ‘ Cậu tốt nhất là nói thật, cậu mà giấu tôi việc gì là tuyệt giao với cậu’, khiến cho Sato bật cười đưa tay vỗ lưng trấn an Hiroshi, mối quan hệ của bọn họ đôi khi hay khiến người khác hiểu lầm, Hiroshi cứ như một cô bạn gái nhỏ hay ghen tuông vậy đó.
Vào đến văn phòng chính, có vài trọng tài của các nước khác cùng chung lịch tập luyện với nhóm Sato đã đến trước.
Năm người cùng chào hỏi, xong cũng về chỗ ngồi của mình.
Lúc này chủ tịch cùng nhóm trợ lý và quản lý câu lạc bộ cũng tiến vào.
Sau khi họp xong và công bố nội dung tập luyện, tất cả các trọng tài cùng tiến ra sân tập theo hướng dẫn của huấn luyện viên.
Trước khi vào tập luyện thì tất cả phải chạy vài vòng sân trước để khởi động.
Sato chạy lên ngang với Hiroshi và Toma.
“ Chiều hai người rảnh không, đến nhà tôi chơi nhé?”
“ Cậu tính nhờ bọn tôi dọn nhà giùm chứ gì?” Toma nói ra tiếng lòng của Sato.
Còn Hiroshi nhìn Sato bằng ánh mắt khinh bỉ.
“ Làm gì có, tôi mời hai người đến làm khách mà.” Sato cười ngại ngùng nói.
“Lần sau đi, tôi cũng chưa dọn xong đồ mình nữa.” Hiroshi nói.
Tất cả mọi người đều mới chuyển đến thành phố này theo lịch tập luyện,vậy nên tất cả đều thuê nhà, vốn dĩ Hiroshi sẽ ở cùng với Sato nhưng vì anh có việc nên tạm thời ở khách sạn.
Toma và Akane thì ở chung một căn hộ gần sân tập, Kimura thì ở nhà một người quen.
Ai cũng vừa dọn đến hôm qua nên đều bận rộn sắp xếp đồ.
Hiroshi không biết nghĩ gì đó, anh quay sang nói với Sato.
“ Chiều nay cậu sang giúp tôi trước đi, ngày mai tôi sẽ sang giúp cậu.”
Sato gật đầu “ Được thôi, vậy chiều nay tôi sang nhà cậu."
Thấm thoát thì cũng đến năm giờ chiều, Yumi vươn vai uể oải, đồng nghiệp của cô đã bắt đầu thu dọn chuẩn bị tan làm.
Yumi nhìn đồng hồ một cái, trong đầu không hiểu sao lại hiện ra khuôn mặt của Sato, cô vội lắc lắc đầu mình,xong cũng vội thu dọn đồ chuẩn bị tan làm.
“ Em về chưa, hôm nay về cùng chị hay đợi anh chú đẹp trai kia đến đón?” Aiko lại gần trêu Yumi.
Bình thường thì cô, Yumi và Kami sẽ cùng nhau đi bộ đến trạm xe buýt, có khi cô chỉ đi cùng họ đến đó, chờ họ lên xe rồi cô sẽ đi bộ về.
Yumi cười khổ giải thích“ Em về cùng các chị mà, chú ấy thật sự chỉ là hàng xóm mới của em thôi.
Với lại sáng nay là em đi nhờ xe chú ấy thật.”
“ Được thôi, vậy thì cùng về nào.” Aiko cười kéo tay Yumi
“ Chị Kami đâu chị?” Yumi hỏi khi không thấy Kami
“ Cô ấy đi đưa tài liệu rồi, sẵn tiện ra cổng trước chờ mình.” Aiko nói xong thì giúp Yumi cầm balo của cô.
Cả hai người đi ra cổng thì gặp Kami đang ở đó, cả ba vừa đi vừa cười nói vui vẻ.
Trạm xe buýt cách công ty của họ tầm