Nghe cô nói thế Hữu Minh mới thấy mình quá hấp tấp rồi, không hỏi qua ý kiến đối phương, nhưng bản thân anh cũng sợ nếu nói ra dễ gì cô đồng ý, chính vì biết phản ứng của cô lúc này sẽ là như vậy cho nên anh ngu gì hỏi, nhưng thấy bộ mặt của cô như vậy anh lại cảm thấy có lỗi anh ôm cô vào lòng rồi thủ thỉ nói với cô:
- Chính vì phản ứng của em gay gắt thế này cho nên anh mới không nói ra, anh biết anh làm thế mà không hỏi ý kiến em là không tôn trọng em,cái đó anh sai anh xin lỗi em, nhưng anh thấy mình làm thế cũng không có gì không đúng cả em không thấy vậy sao.
- Thấy cái đầu anh ấy.
Bây giờ anh nói gì chả được, em không chịu như thế, em còn chưa vào đại học, chưa đi hết những nơi em thích, những chỗ ăn ngon và không được yêu thầm idol nam thần nữa.
Nghe cô nói anh muốn đen mặt lại luôn,cái gì mà idol nam thần,một mình anh không đủ sao mà còn đòi nhiều người nữa chứ.
Anh nhìn cô luyên thuyên trời đất mà bực tức,để cô không nói nữa anh cúi xuống hôn cô, bị bất ngờ không kịp phản ứng cô bị anh hôn cho không kịp thở và cũng không thể nói gì được luôn.
Khi cả hai muốn hết không khí anh mới chịu buông cô ra anh nói:
- Anh cho em hay,cứ mỗi lần em nhắc đến một người khác phái là anh sẽ trừng phạt em đấy, em không muốn xuống giường được nữa thì em cứ việc, em biết anh nói được làm được nhé.
- Anh là đồ bi3n thái,đồ chết bầm, đồ đáng ghét…
- Còn chửi nữa anh ăn em tại đây luôn.
- Anh… Anh dám…
- Em nghĩ coi anh dám không.Hay em muốn biết.
- Em không ngu nhé, em còn đang mệt đấy.
- Oh,anh tưởng em còn muốn nữa.
Anh rất sẵn lòng.
- Không nha, em muốn được nghỉ ngơi và ngủ thỏa mái theo đúng nghĩa.
- Hahahaha … cái đó anh không hứa