Khả Như trợn to mắt nhìn cô gái.
Chuyện quái gì đang xảy ra gì vậy? Đây không phải cô gái lần trước dì sắp xếp xem mắt với anh tiểu Nam sao? Cô ấy gọi là gì nhỉ? À là Tiểu Linh!
- Chào chị! Chị nhớ ra em mà phải không? Nhưng mà dù sao thì em cũng cần giới thiệu lại.
Em là Hoàng Tiểu Linh, rất vui được gặp hai anh chị!
Cô nhóc hào hứng giời thiệu bản thân.
Trong ánh mắt ngập tràn sao sáng lấp lánh khiến người ta không khỏi yêu thích.
Chỉ duy có một kẻ vẫn vô cảm không thèm đếm xỉa.
- Khụ, đang chào anh kìa...
Dương Thừa Nam nghe cô nói liền miễng cưỡng liếc mắt một cái, sau đó gật đầu rồi tiếp tục việc ăn trái cây của mình.
Hừ! Con nhóc đáng ghét này sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Mỗi lần nhớ đến chuyện lần trước là anh đều không nhịn được mà tức điên lên.
Cái con nhóc không biết trời cao đất dày đó nghĩ gì mà muốn làm mai cho Khả Như của anh? Càng nghĩ lại càng cảm thấy bực bội!
Thấy vẻ mặt ghét bỏ của ai kia khiến Hoàng Tiểu Linh không khỏi rùng mình.
Ây da, chưa gì đã bị thù rồi sao?
Cô nhóc gãi gãi mũi, khuôn mặt đáng thương cầu cứu Trịnh Tú Thi.
Ánh mắt long lanh thể hiện rõ sự oan uổng của mình: "Dì ơi, cứu con với, con chỉ làm theo lời của dì với bà thôi mà...."
- Cái thằng nhóc như con muốn dọa sợ người khác hay sao hả? Khả Như sau này con nhất định phải dạy dỗ nó cho dì!
"......"
- Con bé Tiểu Linh này có phải lại bày trò quậy phá gì nữa không?
Hoàng Kỷ Hạ chậm rãi tiến vào.
Ánh mắt đặt lên người cô gái nhỏ.
- Mẹ.
- Bà nội.
- Bà...
Nhìn thấy người vừa bước vào, bốn người lập tức lên tiếng.
Chỉ là Hoàng Kỷ Hạ đâu rãnh để ý những chuyện này, bà chỉ lo rằng con bé Tiểu Linh kia lại không có gì làm mà đi pha trò trêu chọc người khác.
Thật đúng là không thể an tâm được mà...
- Bà nói oan cho con quá! Con không có làm gì anh ấy cả....chỉ là lần đó....có trêu chọc một chút thôi..
Cô nhóc nhỏ giọng nói.
Cô cũng đâu có muốn đâu, chỉ là lần trước dì nhờ cô giúp nên cô mới làm mà thôi...mà kể đến thì mới nói, biểu tình ghen tuông đó thật sự rất đặc sắc nha!
Hể? Mà sao lạnh sống lưng thế nhở?
Hoàng Tiểu Linh cảm thấy cô đang bị ác quỷ nhìn ngó liền không khỏi rụt cổ núp sau Trịnh Tú Thi người dì đáng tin cậy của mình.
- Đúng là không ra phép tắc gì cả...
Hoàng Kỷ Hạ thở dài nói.
- Mẹ, con bé vẫn còn chưa hiểu chuyện, quậy phá một chút cũng là đáng thường tình.
Trịnh Tú Thi lên tiếng giải vây.
- 19 tuổi rồi vâbx còn chưa hiểu chuyện? Hừ! Dì nào cháu nấy!
"......."
- Khả Như, đã khỏe hay chưa?
Hoàng Kỷ Hạ bỏ qua nhóc con kia mà nhìn cô hỏi.
Sắc mặt trông có vẻ tươi tắn, chắc hẳn là không có gì đáng lo ngại.
-