Cố Ngạo hù dọa Thụy Thụy được nhất thời nhưng không thể hù dọa được một đời.
Càng ngày càng lớn Thụy Thụy càng bám lấy Trang Dụ không tha, cố tình tách anh ra khỏi cậu cho bằng được.
Lúc Thụy Thụy được ba tuổi là lúc anh thấy bé đã đủ lớn nên ngủ riêng thì bé không chịu, đêm nào cũng gõ cửa ầm ầm khóc la om sòm đòi ngủ chung, đêm nay cũng vậy.
"Cha! Baba! Mở cửa...!con không chịu đâu...!con muốn ngủ cùng baba cơ,...!hu hu...!cha xấu xa...!cướp baba của Thụy Thụy,...!Đêm nay cha không cho con vào ngủ chung con liền ở đây ăn vạ cho cha coi.
Cha...!baba mở cửa mở cửa...!hu hu...!bớ người ta có người ăn hiếp con nít.
Cha và baba bạo hành con trẻ để con ngủ ngoài hành lang tối đen lạnh giá.
Hu hu...!bớ người ta..."
Đau đầu nhứt tai, anh đành đi mở cửa nhưng không cho bé vào mà bắt giữ bé lại.
"Cha bỏ con ra! Baba...!baba cứu Thụy Thụy...!hu hu...!baba định bỏ rơi Thụy Thụy hả? Con không chịu đâu...!baba..."
Trang Dụ đau lòng lắm nhưng anh đã dặn không được mềm lòng là không được mềm lòng.
Dù gì con bé cũng là con gái, ngủ chung riết sẽ thành thói quen rồi tương lai lại xảy ra nhiều chuyện lắm.
Cố Ngạo ôm bé lên đi về phòng ngủ với hai chị.
Bé càng hét dữ lên, ăn vạ giãy giụa không chịu.
"Con ngoan đi mà Thụy Thụy.
Cha chỉ là muốn tốt cho con nên mới để con ngủ riêng thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đừng nghĩ xấu cho cha vậy chứ."
"Hu hu...!cha tốt chỗ nào? Rõ ràng cướp baba của con...!ô ô ô...!hu hu hu..."
"Ây ây...!nín nín nín...!Con phải hiểu con đã lớn rồi không thể ngủ cùng baba được.
Con là con gái đó, nam nữ ngủ chung với nhau là không nên.
Kể cả baba ruột cũng vậy! Với con phải học tính tự lập để sau này baba đỡ lo cho con chứ.
Con xem baba đẻ con, nuôi con vất vả quá trời luôn kìa.
Tối nào baba cũng phải dậy để đắp chăn cho con.
Mà con biết đó, baba con khó ngủ nên ngủ lại đâu có được riết thân thể suy nhược.
Lỡ baba bệnh có phải Thụy Thụy buồn hơn là ngủ riêng không?"
Bé mắt ngân ngấn nước nhìn anh như suy nghĩ gì đó rồi gật gật đầu.
"Thôi được rồi! Ngủ riêng thì ngủ riêng! Hai chị ngủ được thì con ngủ được.
Thụy Thụy thương baba...!ờm...!cũng thương cha nữa, sẽ ngoan ngoãn ngủ không đá chăn.
Nhưng mà bây giờ Thụy Thụy vẫn chưa quen ngủ không có baba ở bên đâu.
Cha một tuần phải cho con ngủ chung cùng hai người ít nhất một lần.
Đợi lúc đi học mẫu giáo Thụy Thụy hứa danh dự với cha là sẽ tách ngủ riêng luôn.
Cha không chịu cũng phải chịu."
Anh xoa xoa đầu bé, thương con gái rượu hôn hôn mấy cái.
"Quả nhiên là con gái ngoan của cha.
Dễ thương gì đâu! Được, cha đồng ý! Móc ngoéo ăn thề nào."
Hai cha con đưa ngón út ra ngoéo lại xem như giao kèo thành công.
Lúc này anh mới yên tâm quay về với vợ yêu, hiện tại đã có không gian riêng tư cho hai vợ chồng anh oanh tạc rồi.
Hắc hắc!
Thụy Thụy không phá cha và baba về đêm nhưng không có nghĩa là ban ngày cũng thế.
Baba mà đi làm bé sẽ đòi đi theo đã vậy còn lôi kéo thêm hai chị, hai em trai với Trang Bảo đi chung.
Ngồi không ăn bánh uống nước, đung đưa chân nói chuyện với mấy chị mấy anh hủ trong quán.
Canh giữ không cho anh lén trốn việc đến gặp cậu rồi đi chiếm dụng phòng vệ sinh của quán.
Đám nhóc bây giờ cũng đã lớn hơn chút, không còn bộ dạng ngã ngớn trêu chọc quậy phá mọi người nữa, chăm chỉ học tập về nhà pha chút trò vui.
Đông Đông, tiểu Hi, bé Gấu thì đi học mẫu giáo.
Đông Đông dần quên đi chuyện xưa vui vui vẻ vẻ sống hạnh phúc với gia đình còn kết thêm nhiều bạn mới.
Cố Hàm vì muốn bé Gấu giống bao đứa trẻ bình thường khác nên để bé đi học tiếp xúc với mọi người xung quanh nhiều hơn.
Bé vẫn còn nhát lắm đi đâu cũng kéo theo anh Thỏ của mình, học không theo kịp bạn bè cơ mà mười phần bé cũng hiểu được hai.
Như vậy cũng xem như một thành công khởi đầu rồi.
Cố Hiếu cùng Trang Hòa thì học nhảy lớp, vì Cố Hiếu muốn đạt mục tiêu học chung đại học với anh Sinh của mình và mau chóng ra đời kiếm tiền nuôi vợ còn Trang Hòa là vì bắt chước anh trai cho vui sẵn tiện truyền cảm hứng học hành cho nhóc Thuận da ngăm bớt hổ báo trường tiểu học lại.
Hứa Sinh đã đỗ được trường đại học mình muốn, hiện đang làm sinh viên ở trường kinh tế cũng gần nhà để tiện về chăm sóc cho bà Hứa.
Dương Tuấn cùng Tạ Huân sau khi đỗ cùng một trường đại học về kinh doanh ở xa nhà liền nắm tay nhau ở trọ gần trường, đến dịp nghỉ mới về chơi, tình cảm hai người cũng có nhiều biến chuyển thăng trầm, càng ngày càng thân thiết với nhau và gần như chỉ cần một giấy chứng nhận kết hôn, một đám cưới hoành tráng nữa là xong.
Về hai nhóc tiểu Minh, tiểu Tinh thì vẫn đầu óc đen tối luồn lách dư luận truyền bá mấy tư tưởng vào lớp học.
Hai nhóc suốt ngày đèo theo bé Hạo đi làm ông mai bà mối, oanh tạc đã thông tư