Chap 28: Hạnh Phúc Vô Hình
Tác giả: Quỳnh Lê
Không khí trở nên vô cùng căng thẳng, chuyện này bị xé ra to hơn vì đã không còn là chuyện của cá nhân My và sen nữa mà là chuyện của cả hai bộ phận bảo trì và bộ phận may. Nếu xử lý không thỏa đáng thì thật sự khó mà ăn nói với bộ phận may, ông chủ quản Long thở dài quay qua My.
My biết ý tỏ ra ăn năn hối lỗi năn nỉ ông Long nhưng ông Long chỉ lắc đầu vì ông không biết ăn nói thế nào với bên may với lại ông không thể để mọi người nói ông cố ý bao che cho nhân viên của mình làm bậy bởi bộ phận bảo trì từ trước tới nay luôn bị soi mói rất nhiều vì tính chất công việc thường ngày của bảo trì nhàn hạ hơn những bộ phận khác. Ông không thể dễ dàng bỏ qua tội của My.
My quay qua Minh Anh, My tỏ ra đáng thương và biết lỗi, My xin anh hãy nói với ông Long cho My cơ hội. My hứa với anh là mình sẽ không xen vào tình cảm của anh và sen nữa, cũng không làm khó sen, My chỉ cần anh xin chủ quản tha cho My.
Anh nhìn dáng vẻ của My, anh suy nghĩ hồi lâu rồi nói đỡ cho My với ông chủ quản, ông Long nghe vậy, ông niệm tình anh và cũng thấy tội nghiệp My đang khóc lóc rất đáng thương nên ông nói với My nếu chủ quản bên may, A Lin không truy cứu thì ông sẽ tha cho My lần này, chỉ cho My viết tường trình cảnh cáo và phạt chậm tăng lương ba tháng. Đây đã là hình phạt nhẹ nhất đối với tội mà My gây ra.
Lát sau tất cả lần lượt rời khỏi văn phòng, chị Yến đang tháo hàng bị chuột cắn ra cho sen, chị nói chị đã nghi ngờ My vụ hôm qua rồi, biết My sẽ không để cho sen yên, My nhất định sẽ ra tay nhưng không ngờ My lại dám làm ra chuyện ảnh hưởng tới cả chuyền của chị thêm lần nữa.
_Chưa bao giờ chị thấy ai như nó, vừa ăn cướp vừa la làng, chỉ mới vào công ty không bao lâu mà dám làm ra chuyện như vậy, lòng dạ đúng là ác độc.
Sen không nói gì, sen chờ đợi kết quả giải quyết của cấp trên, trong lòng sen dù đang rất khó chịu vẫn cố gắng may để hạn chế bị dí hàng. Mọi người bây giờ đã biết sen vô tội, cũng biết được bộ mặt của My nên họ không còn ác cảm với sen nữa mà thay vào đó là những lời thăm dò.
_Sen, sao em dễ dàng bỏ qua cho nó quá vậy, một câu chửi em cũng không nói, nó làm như vậy với em mà em không tức hả?
Sen ngước lên nhìn chị ngồi đối diện mà chỉ mỉm cười rồi lại cúi xuống tiếp tục may. Sen tức chứ, sen nổi điên lận đó nhưng sen lại không có thói quen hơn thua với người khác. Dù sen rất muốn chửi My một trận cho đã cái miệng, đánh My thêm mấy tát, trước mặt mọi người bắt My phải xin lỗi nhưng sen rụt rè lại chỉ dám nghĩ chứ không dám làm, sen nhát lắm trời ạ!
Ngay cả chị Yến cũng ngạc nhiên về sen, chị hỏi.
_Em bình thản vậy sen, em bỏ qua cho nó thật hả?
Sen ngước lên nhìn chị Yến, sen không trả lời nhưng sen lắc đầu mặt biểu hiện không vui, chị Yến phì cười.
_Có là thiên thần cũng không nên bỏ qua cho nó, để chị đi vô đó hỏi thử nó bị xử lý sao rồi!
Nói xong chị Yến đi liền, Diễm vờ đi vệ sinh, khi đi tới chỗ sen, Diễm cúi xuống nói với sen.
_Nếu chủ quản có kêu sen vào hỏi ý kiến về việc xử lý bà My thì sen nhất định phải nói bà ấy đuổi việc bà My nghe không?
_Đuổi việc luôn sao? Nhưng mà….
_Không có nhưng nhị gì hết, nếu ông bảo vệ không vạch mặt được bả thì sen chắc chắn bị bả hại mất việc rồi, còn mang tiếng dụ dỗ trai nữa, sen chấp nhận tha cho bả sao? Tui nghỉ chơi sen luôn.
Xem ra Diễm còn ghét My hơn là sen nữa, Diễm vừa đi thì chị Yến đã trở ra, miệng cười cười đi tới vỗ vai sen.
_Bà Lin ép ông chủ Long phải sa thải nó, em yên tâm nhé, nó phải gánh hậu quả mà nó đã gây ra cho em.
Sen mỉm cười nhẹ gật đầu, dù rằng kết quả này không thật sự khiến sen vui. My bị như vậy cũng là đáng tội của My nhưng phải bị đuổi việc thì có vẻ bà chủ quản đã hơi nặng tay, tự dưng nghĩ đến sen thấy có chút không vui và không nỡ.
Sau khi ông chủ quản và Minh Anh rời khỏi văn phòng My đã đi tìm bà chủ quản. Vừa nhìn thấy My bà Lin đã quay mặt hướng khác nhưng dù biết rõ thái độ đầy chán ghét bà Lin dành cho My, My vẫn xuống nước năn nỉ bà ấy.
My nói vì sen đã cướp bạn trai của My nên My ghen, My không chịu nổi cơn giận này mới nghĩ không thông mà làm như vậy để trả thù sen.
_A Lin, My xin lỗi, cũng vì My quá yêu anh Minh Anh. Xin A Lin hãy tha cho My lần này, My hứa sẽ không bao giờ làm gì tổn hại đến chuyền may nữa.
A Lin liền nhớ về quá khứ của mình, A Lin đã từng mất người yêu bởi một người phụ nữ khác chen chân vào cuộc tình của mình nên dù A Lin đang rất ghét hành động của My nhưng lại mềm lòng bởi nước mắt và câu chuyện mà My kể. Để chứng minh rằng mình nói thật, My còn mở điện thoại lên cho A Lin xem những hình ảnh hạnh phúc của My và Minh Anh lúc trước.
_A Lin xem, My không nói dối, con bé đó đã cướp anh Minh Anh của My, nếu bây giờ My bị đuổi việc, My thật sự không còn mặt mũi nào nhìn ai nữa.
A Lin nhìn vẻ mặt đáng thương tưởng chừng như sắp sụp đổ cả tinh thần lẫn thể xác của My thì cơn tức giận dường như đã biến thành đồng cảm. A Lin nhìn My thở dài rồi lắc đầu sau đó My cứ lẽo đẽo đi theo A Lin.
Có đôi khi sen ngước đầu lên đều thấy My liên tục đi tới đi lui từ văn phòng qua bên cắt rồi vào phòng linh kiện còn đi qua bên kho