Chap 31: Hạnh Phúc Vô Hình
Tác giả: Quỳnh Lê
Lát sau chồng và bên nhà chồng của Châu vào thăm nên Minh Anh xin phép về trước, sen trao em bé cho chồng chị, cúi đầu chào mẹ và chị của anh, Châu cảm ơn sen đã vào thăm mình rồi dặn dò bé Na nhớ ngoan và nghe lời cậu nhưng con bé lại ôm chầm chân sen.
_Không chơi với cậu, Na chơi với chị thôi.
Ai nghe cũng phì cười, sen bồng Na lên và nói với con bé.
_Chị lại đưa võng cho Na ngủ, chịu không?
Na gật đầu lia lịa rồi còn ôm chầm lấy sen, Minh Anh vờ trêu con bé.
_Cậu bo xì bé Na nhé, dám đối xử với cậu như vậy sao?
_Bo xì cậu, Na xì cậu!
Hai cậu cháu cứ thế đùa qua giỡn lại khiến ai nấy đều bật cười, sen cũng lễ phép chào gia đình chồng của chị anh trước khi đi và đợi anh với sen đi rồi mẹ chồng của chị đã khen sen trước mặt sui gia.
_Con bé là bạn gái của con trai chị phải không? Nhìn đẹp người mà tính tình coi bộ cũng thuỳ mị và dễ mến, coi mòi con trai chị cũng biết chọn phụ nữ giống thằng con tôi ha?
_Chị sui quá khen.
Mẹ anh cười, bà không ngờ sen lại có ấn tượng tốt với bà thông gia, bà ấy còn khéo léo khen con gái bà nên bà cảm thấy mát cả ruột. Châu quay qua nhìn bà, bà hiểu ý và ngẫm nghĩ lại, nếu My đã vì tiền mà từng cắm sừng con trai bà thì không thể nói trước được là tương lai sẽ không lặp lại một lần nữa. My đúng là rất biết cách làm bà vui nhưng lại không thích làm việc nhà, sau này chắc chắn cũng sẽ không chịu làm dâu.
Bà không muốn sau này khi con trai lấy vợ chỉ còn mỗi hai vợ chồng già sống lủi thủi với nhau, quả thật với tính tình của sen bà tin chắc sen thích hợp vai trò nội trợ và chăm sóc con cái cũng sẽ không từ chối làm dâu nhà bà. Sen cũng không đua đòi ăn diện như nhiều cô gái trẻ, như vậy sẽ không làm khổ con trai bà, nghĩ vậy nên bà tự nhủ sẽ mở lòng hơn và đón nhận sen.
Minh Anh lái xe chở sen và bé Na đi dạo, khi xe chạy gần đến quán bún đậu, từ gương chiếu hậu anh thấy sen nhìn vào quán khá lâu, anh liền hiểu ý tấp xe vào. Thế là buổi đi chơi hôm nay thơm lừng mùi mắm tôm, dù lúc đầu sen hơi ngại nhưng vì thấy anh có vẻ thích và ăn rất bình thường nên sen an tâm ăn còn bé Na thì ăn súp, con bé còn tự đút vì không muốn phiền sen ăn bún.
_Na tự ăn, chị ăn đi, đói á!
Cả Minh Anh lẫn Sen đều phì cười, không ngờ Na lém lỉnh và lo lắng cho sen như vậy, con bé ăn rất nhanh và tự chơi một mình. Có vài người khen Na đáng yêu nhưng khi họ quay qua sen, một trong số họ đã trầm trồ.
_Mẹ còn trẻ quá nhỉ? Nhưng rất xinh đẹp mà bé lại rất giống bố, như này người ta gọi là đẻ thuê đấy.
Sen đang ăn mà khựng người lại và đỏ bừng mặt có chút xấu hổ, là người ta hiểu lầm sen là mẹ của bé Na và anh là chồng sen sao? Sen vui vui nhưng lại thấy bẽn lẽn và tự dưng không thể ăn bình thường được, cũng không dám nhìn anh.
Anh gãi đầu xua đi sự ngại ngùng này, biết là người ta hiểu lầm nhưng anh vui, cực vui là đằng khác nên anh cứ nhìn gương mặt xấu hổ của sen mà thấy hạnh phúc lạ. Anh lấy miếng xà lách, cuốn rau, bún, thịt chấm mắm tôm và đút cho sen, sen tròn mắt nhìn anh, bao nhiêu người đang trêu như thế mà anh còn đút sen ăn sao?
Xung quanh lại có tiếng cười, tiếng trêu và tiếng bé Na vỗ tay nhưng sen lắc đầu từ chối.
_Anh cứ để em tự ăn.
_Chị ăn đi, cậu đút chị mà!
Anh nhìn qua rồi nháy mắt với bé Na, biểu hiện này khiến sen đang buồn cười và có chút bối rối nhưng tim thì rung rinh nhẹ vì trông anh đẹp trai phải biết. Anh cười lên hai lúm đồng tiền cùng cái nháy mắt tinh nghịch thế này thì tâm hồn thiếu nữ của sen chịu gì nỗi.
Anh lại quay qua sen, tay vẫn cầm cuốn để vậy và ánh mắt cùng nụ cười chờ sen, sen rướn người về phía trước, anh cũng rướn người và đút vào tận miệng cho sen, còn lấy giấy lau miệng cho sen rồi cầm sẵn cốc nước chờ sen nuốt xong sẽ đưa sen uống.
_Trời ơi, anh xem người ta kìa!
Là cặp đôi ngồi kế bên Minh Anh và sen, cô gái hứ nhẹ quay mặt đi vờ hờn mát với người yêu khi chứng kiến hai người tình cảm với nhau như vậy, anh biết thế nhưng vẫn nhiệt tình chăm sóc cho sen khiến sen được bao nhiêu người trong quán ghen tị, anh còn nói với sen.
_Anh không muốn gây chú ý đâu nhưng anh thật sự thích chăm sóc em, em hãy tạo điều kiện để anh thực hiện sở thích của mình.
Sen không nói gì mà đưa tay lên và nhoài người về trước lau nhẹ vết bẩn trên má anh, sen cũng muốn, dù chỉ là một chuyện cỏn con thôi nhưng sen cũng muốn chăm sóc cho anh. Hai người nhìn vào mắt nhau và cảm nhận được yêu thương mà đối phương dành cho mình.
Cảm giác ân cần này của sen, cảm giác mu bàn tay sen chạm trên má anh, anh lại thêm thổn thức và anh đã kìm chế mình để không hôn lên đôi má phúng phính ửng đỏ của sen.
Cứ thế anh vừa chăm cho sen vừa chăm cho Na, Na lúc này không hiểu sao lại muốn anh chăm sóc cho con bé, có lẽ vì thích cảm giác được người khác ngưỡng mộ.
_Cậu, đút cho Na.
Anh vừa đút cho Na miếng bánh flan trong ly trà sữa con bé liền chỉ tay qua sen.
_Cậu, đút cho chị.
Anh gật đầu vờ tuân lệnh và nghiêm túc cứ như một binh sĩ chấp hành lệnh của cấp trên ấy, sen nhìn anh liền phì cười và nhìn qua bé Na, con bé thấy anh đút cho sen liền cười tít cả mắt, không khí và sự vui vẻ này thật sự rất giống một gia đình nhỏ.
Nhưng có một người vừa rồi dừng lại bên kia đường, nhìn qua bên này quán một chập rồi lùi xe