HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh
Ở trong lòng đất có một đường hầm được đào ngầm đội lên nền bê tông, rõ ràng không thể nào do con người tạo ra được. Vách hầm xung quanh không có dấu vết đào xới bằng cuốc xẻng mà cực kỳ phẳng và cứng chặt.
Hang đào sâu xuống đất có độ dốc khá lớn. Mặt đất nén chặt và ẩm ướt, tuy không có thanh giằng và đà chống nhưng cũng không lo đường hầm bị sập. Dường như khu vực này thường xuyên có sinh vật di chuyển qua lại, khiến mặt đất bị nén chặt cứng như nền đá. Kích thước hang từ đầu không thay đổi, vẫn chỉ rộng khoảng hai mét. Đội HUNTERS di chuyển theo đội hình hàng dọc, với robot của Jackson đang chật vật dẫn đầu. Theo cách tổ chức này, thì Jackson do được robot bảo vệ nên sẽ nhận hết nguy hiểm về phía mình. Hơn nữa, nếu có bất cứ sự kiện gì khiến nhóm HUNTERS phải rút lui, thì robot cũng sẽ không cản lối quay trở lại của bọn họ.
Đi được một khoảng năm chục mét, đường hầm hang đào bỗng nhiên xuất hiện đường rẽ cắt ngang. Andy di chuyển ngay phía sau robot, ra lệnh tiến thẳng vào đường hầm trước mặt. Dấu vết phân chuột tuy bẩn thỉu, nhưng lại khá hữu dụng để lần theo. Cứ tiếp tục theo hướng chỉ dẫn rõ ràng đó, bọn họ gặp thêm được vài ngõ rẽ khác. Tất cả đường hầm đều có kích thước và hình dáng giống nhau, nếu không có bọn chuột, chắc họ đã sớm lạc trong mê cung trong lòng đất này.
Đang đi, Andy bỗng giơ bàn tay trái lên ra lệnh. Tất cả đều hiểu rõ, đứng im lại cảnh giác, gióng tai nghe ngóng. Quả nhiên là có một âm thanh rất nhỏ. Một thứ tiếng rùng rùng truyền qua lớp đất đá từ khoảng cách khá xa. Âm thanh đó đang di chuyển, tốc độ rất nhanh và ngày càng thu hẹp khoảng cách với nhóm bọn họ. Đội HUNTERS căng người theo diễn biến của sự rung động, tiếng lên đạn vang lên cách cách trong đường hầm. Dù là thứ gì đang tiến đến, bọn họ cũng đã sẵn sàng chiến đấu.
Âm thanh rùng rùng vang vọng khắp đường hầm, trần hang bị chấn động rung rinh, rớt xuống vài mảnh đá. Bất chợt ầm một tiếng, vách hầm bên trái họ vỡ tung. Một khối đen lớn phóng ra khỏi chỗ vỡ kia, lao vào người robot, sau đó cuốn thẳng Jackson vào vách hầm đối diện.
Vết tích còn sót lại sau cuộc đột kích bất ngờ đó chính là một đường hầm cắt ngang đường hầm hiện hữu của bọn họ đang đi. Rõ ràng thứ vừa mới lao qua chính là tác giả của toàn bộ hệ thống hầm ngầm dưới mặt đất này.
-Đó là sâu đất! Tất cả mau đuổi theo!
Tiếng Andy vang rần trong thiết bị liên lạc. Bọn họ đang hộc tốc chạy đuổi theo con sâu đất vừa mới lôi theo Jackson. Andy vừa mới nổ súng bắn vào con sâu đất đó. Mùi hương thảo tràn ngập trong không gian.
Sâu đất là loài chuyên đục khoét dưới đất sinh sống. Nếu nó chỉ nhỏ bằng một con trùng thì vấn đề chẳng có gì đáng nói. Đằng này sâu đất thuộc loài sinh vật bóng đêm có kích thước khổng lồ, bề ngang có thể lên đến hai mét, bề dài có thể hơn mười mét. Thỉnh thoảng mới có báo cáo ghi nhận về loài sâu này. Mỗi lần chúng xuất hiện đều gây ra những trận lở đất, sụp núi kinh hoàng. Đây là sinh vật bóng đêm đe doạ sinh thái cấp độ A, nguy hiểm cấp C.
Không biết tại sao chúng xuất hiện, và chúng biến mất như thế nào. Trước giờ sâu đất chỉ được biết đến qua các báo cáo điều tra hiện trường của HUNTERS và một cái xác thối rửa, vụn vỡ được lưu trữ trong kho lạnh của SNH.
-Súng trường, lên! – Andy chạy chậm lại để Lenka và Nick vượt lên trước.
Hai người đang cầm súng trường có hoả lực mạnh hơn súng của Andy. Cả hai bóp cò súng, hai tiếng lụp bụp vang lên, dường như vô dụng với lớp da dày của sâu đất.
-Cùng ngắm bắn vào một điểm! – Andy gợi ý.
Hai người đang vừa chạy vừa ngắm bắn, hơn nữa còn phải cùng ngắm vào một điểm, chỉ có người của Sigma A mới có khả năng làm được. Tiếng súng đồng loạt nổ, sau đó trên đuôi của sâu đất xuất hiện một vết lõm bốc khói. Quả nhiên cách này hiệu quả, hai viên đạn cùng nhắm vào một điểm làm tăng lực phá hoại lên gấp đôi. Cũng may con sâu đất nãy giờ chỉ lao đi trên một đường hầm thẳng, khiến việc nhắm bắn không khó khăn lắm.
Con sâu đất rít lên đau đớn, nó đột ngột quẹo sang một bên. Đường hầm cũng đột ngột ngoặc theo hướng đào của con sâu. Lenka và Nick vẫn kiên trì bám theo, sử dụng khả năng ăn ý của hai người, khoét thêm vài lỗ đạn trên thân con sâu đất. Phía trước đầu của con sâu đất đột nhiên loé sáng. Đó là do Jackson đã sử dụng súng sốc điện. Tiếng con sâu rít lên đầy giận dữ và đau đớn. Đột nhiên đường hầm mở rộng ra. Đường hầm của con sâu dẫn ra một hang động khổng lồ tự nhiên trong lòng đất.
Con sâu đất bị trúng đòn sốc điện, điên cuồng lao ra khỏi đường hầm, rơi xuống vực sâu bên mép hang. Đồng đội trong nhóm HUNTERS hét lên kinh hoàng. Họ nhìn thấy bóng con Robot trắng cùng với con sâu đất rơi khỏi mép vực, lao xuống khoảng không đen thăm thẳm bên dưới.
Victor chạy đến bên mép vực, đau buồn hét lên.
-Anh bạn lùn!
Chợt có tiếng sột soạt trong máy liên lạc.
-Ê, ông nói ai lùn hả?
Giọng nói của Jackson làm mọi người vô cùng mừng rỡ. Cứ tưởng cậu ta cùng với con robot rơi xuống vỡ tan tành dưới đáy hang rồi chứ.
-Cậu đang ở đâu? – Andy khẩn trương hỏi.
-Đang lơ lửng cách chỗ mọi người khoảng mấy mét thưa sếp. - Là ai chứ, Jackson thì luôn kính trọng Andy.
-May mà cậu nhảy ra khỏi con robot kịp đó anh bạn. – Victor nghẹn ngào nói.
Không ngờ một gã thô kệch như Victor lại là người dễ xúc động. Mọi người bật cười, kể cả Jackson đang đu lơ lửng bên dưới mép vực cũng cười. Anh ta nói.
-Sao cũng được, mau kéo tôi lên với gã khổng lồ kia!
Vừa trải qua một tình huống nguy hiểm như thế, đã khiến tình bạn của bọn họ càng trở nên sâu sắc.
Trong khi mọi người hợp lực thả dây xuống kéo Jackson lên thì Andy cẩn thận quan sát xung quanh. Bọn họ đang đứng bên vách đá của một hang động khổng lồ. Đây là một hang đá thiên nhiên có sẵn trong lòng núi. Trần hang cao lồng lộng đến vài trăm mét, bên dưới còn sâu hơn mấy chục mét. Xung quanh vách hang có lỗ chỗ đường hầm do sâu đất đào ra giống như chỗ bọn họ đang đứng. Một trong những đường hầm đó phát ra ánh sáng mờ đục. Andy gỡ ngay cặp mắt kiếng nhìn đêm của mình ra, ngay lập tức xung quanh chìm trong bóng tối. Tuy nhiên, trong bóng tối đó có một đểm sáng xanh dương lờ mờ.
“Cuối cùng cũng tìm được tông tích của Lecamirosa rồi!”
Nami quay lại nhìn Andy sững sờ. Sau đó cô kéo tay Nick, Nick lại kéo xoay người Lenka. Sau đó cả bọn cùng sửng sốt nhìn Andy chăm chăm. Bọn họ đang đeo kính nhìn đêm, trong ánh sáng xanh của mắt kính, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy chân dung thực sự của sếp Andy. Chỉ có thể kết luận bằng một câu: “Đẹp trai siêu cấp!”
Gương mặt góc cạnh nam tính như một bức tượng điêu khắc, đôi mắt sáng rực rỡ với hàng lông mi dài cuốn hút, mái tóc cắt ngắn bồng bềnh lãng tử. Chả hiểu sao, một nét đẹp như tranh vẽ như vậy mà luôn giấu mình sau cặp mắt kính đen.
Sau khi đã xác nhận nghi ngờ của mình, Andy đeo lại kính vào. Chợt có mấy tiếng oai oái la lên.
-Ối đừng mà! Xin sếp...
Đó là tiếng của hai cô gái Nami và Lenka. Andy quay lại thấy toàn đội Sigma đang nhìn mình chằm chằm. Nami và Lenka đang nhíu mày tiếc nuối, còn bọn Nick và Palm thì nhìn nhau cười cười. Sau khi nhiệm vụ này kết thúc, bọn họ có khối chuyện để kể cho đồng đội về sắc đẹp thần thoại của sếp.
Andy ngạc nhiên hỏi lại.
-Đừng cái gì?
-Họ muốn nói sếp khoan hãy mang kính nhìn đêm lại vội. – Victor thật thà giải thích giùm mấy cô gái.
-Việc đó thì có liên hệ gì với mọi người. – Andy đột nhiên lên giọng khiển trách mọi người.
“Không biết bọn họ có nhận ra được gì bất thường không?” Anh lo lắng.
-Không liên quan, tất nhiên là không liên quan rồi. – Mọi người đồng thanh chối bay biến.
Chỉ có Jackson đứng tức tối một bên không dám nói. Lúc nãy anh ta nhảy từ robot ra, không có mắt kính nhìn đêm. Đến khi được Adam đưa cho một cái thì Andy đã đeo mắt kính vào rồi. Jackson cũng muốn giống như mấy cô gái kia la lên “Sếp gỡ mắt kính ra một lần nữa đi!” Nhưng thấy mặt Andy nghiêm túc quá, anh ta đành đứng ngậm ngùi im lặng.
-Adam, lấy súng bắn lao móc ra, tôi muốn anh dựng một cầu treo qua vách hang động bên kia! – Giọng Andy dịu trở lại. – Ngay vị trí phát sáng đó.
Adam mở mắt kính nhìn đêm ra. Quả nhiên trong đêm tối đen như mực, có một điểm sáng nhờ nhợ màu xanh dương phát ra. Khi đeo kính nhìn đêm thấy không rõ lắm, nhưng dùng mắt thường thì rõ mồn một. “Hèn chi sếp suốt ngày đeo kính mát mà lần này cũng phải tháo ra.” Adam vác súng phóng lao lên, nhắm thẳng hướng sáng mà bắn tới.
Một tiếng bụp vang lên, móc lao phóng ra khỏi thân súng, vẽ một đường thẳng tắp trong không trung, sau đó xuyên nhẹ nhàng vào trong mặt đá. Khi xảy ra va chạm, móc gim trong thân lao bật mở, chốt chặt mũi lao ngập trong lớp đá cứng. Ở đầu dây bên này, Palm cũng cố định chặt dây cáp vào vách đá. Như vậy là cầu treo đã hoàn thành.
Do sợi cáp thiết kế để chịu tải trọng lớn, nên bản thân của nó cũng rất nặng. Đoạn giữa cáp võng xuống với biên độ lớn. Andy là người đu thử qua bên kia đầu tiên. Bởi vì đã mất robot nên không thể để Jackson dẫn đầu được nữa, đội hình phải sắp xếp lại.
Andy đeo vào một bộ móc ngang thắt lưng. Đầu móc bên kia là một bánh lăn cỡ nhỏ kèm theo động cơ. Vì độ chênh cao của hai đường hầm khác nhau. Khi đi họ có thể lợi dùng trọng lực để tuột xuống, nhưng khi quay lại thì phải phụ thuộc vào động cơ cỡ nhỏ này.
Một tiếng vút nhẹ, thân hình Andy trượt theo dây cáp qua cửa hang bên kia. Trong bóng đêm, nhìn thấy giống như một người đang bay ngang qua không trung. Tiếp theo sau là Lenka và Nick, rồi tới Nami và Jackson. Anh chàng Jackson này khi không có robo thì tự nhiên khác hẳn, lúc nãy luôn xung phong dẫn đầu, còn bây giờ tự nhiên trở nên nhát gan yếu nhớt. Khi đu qua ngang dây tự nhiên bật la lên, giống như mấy người chơi trò chơi mạo hiểm trong công viên. Đến khi Adam, Palm và Victor trượt qua tới, cả bọn hè nhau trêu chọc anh ta.
Andy dẫn đầu đội HUNTERS tiến sâu vào đường hầm. Ánh sáng càng lúc càng trở nên tỏ. Cuối cùng, khung cảnh hang dơi đã hiện ra trước mắt họ.
Đó là một hang động lớn khác, nhưng là một hang nhân tạo được đào bới để khai thác. Giữa hang là một hố lõm tích đầy nước, đã