Đêm nay trong giấc ngủ của mình, tôi đã mơ thấy cả bốn con rồng của mình.
Hắc Long, Kim Long, Hỏa Long, Lôi Long, tất cả đều đang đứng trước mặt tôi.
Rồi chả nói chả rằng, từ đôi cánh của bốn con rồng bỗng trở nên huyền ảo.
Sự huyền ảo đó đã tạo ra một cái gì đó, tôi cũng không nhìn rõ.
Rồi tức thì những thứ đó bay thẳng rồi nhập vào người tôi, không cảm thấy đau đớn hay gì cả, tôi lên tiếng hỏi:“Vừa rồi là cái thứ gì vậy?”.Bốn con rồng từ từ biến mất đi và chỉ nói với tôi đúng ba chữ:“Những đôi cánh”.Tít…Tít…Tiếng chuông đồng hồ báo thức của tôi, tôi bừng tỉnh dậy và biết vừa rồi chỉ là một giấc mơ, nhưng không biết điều mà bốn con rồng đã nói với tôi trong giấc mơ có phải là thật không.Sáng ra trên đường đến trường tôi có kể cho Linh nghe về giấc mơ của mình, thấy tôi kể vậy Linh liền nói:“Cậu nhớ cái lúc tớ xuất hiện lần đầu cùng với Aosol không ?”.Tôi xực nhớ đến cái lần đó Linh xuất hiện với tư cách là thành viên cuối của đội, lúc đó hình như sau lưng Linh cũng có một đôi cánh vậy.
Rồi cô ấy nói tiếp:“Khi cảm thấy cậu đã đủ mạnh rồi thì tự khác những con rồng sẽ tặng cho cậu đôi cánh mang sức mạnh của chúng”.Tôi ngạc nhiên đáp:“Thế giấc mơ đêm qua của tớ là thật à ?”.Linh mỉm cười rồi gật đầu.Lúc này trong tôi bắt đầu bừng lên một suy nghĩ, tôi có thể bay sao, bay lượn như những loài chim sao.
Chỉ nghĩ đến thôi là tôi đã muốn thử rồi, một cảm giác vô cùng thích thú.Và vừa mới bước vào cửa lớp học của mình, thằng L với H đã kéo tôi ra một chỗ nói có chuyện gấp cần bàn khẩn.
Tôi còn chưa hiểu cái gì thì chúng nó đã kéo tôi ra tận căng tin của nhà trường rồi thi nhau nói:“Đêm qua tao mơ bla…bla…”.“Tao cũng thế abc…xyz…”.Nôm na thì chúng nó cũng mơ giống hệt tôi, cũng được bốn con rồng của bản thân trao cho đôi cánh, và chúng nó cũng đang mơ hồ không biết là thật hay giả nữa.
Xong tôi đã khai sáng cho chúng nó bằng những điều Linh vừa nói với mình, thế là chúng nó hẹn tối nay đi thử luôn cho nóng.“8h tối tại quán nước tầng sáu nhé, ở đâu thì tự biết rồi đấy”.8h tối hôm đó như đã hẹn, tôi đến tầng sáu của một tòa nhà trong thành phố mà thằng L và H đã hẹn.
Tối hôm nay Linh đi với bố mẹ nên chỉ có ba thằng bọn tôi, vừa đến thì tôi đã thấy hai đứa nó ngồi sẵn ở đấy rồi.“D lại đây, sẵn bàn rồi” giọng H vang lên.
Tôi vừa mới đặt mông vào ghế thì thằng L đã hỏi:“Mày uống gì? Trà đá hay lọc đá ?”.Tôi nghe xong mà chán đến tận óc, đáp:“Chúng mày mò tận lên tầng sáu chỉ để gọi ba cốc trà đá với nước lọc đá thôi à ?”.Thằng L bỗng tỏ vẻ mặt ngầu rồi cầm quyển menu ném cho tôi:“Diễn thế thôi, chú thích uống gì cứ gọi, anh chủ trì thằng H chủ chi”.H thở dài:“… lúc éo nào cũng là tao thế nhỉ ?”.Tôi cười hờ hờ rồi giở quyển menu ra:“Xem cái nào đắt nhất nhỉ? Gọi cái cho anh H thể hiện”.Thế là sau một hồi xàm linh tinh, ba thằng bọn tôi gọi ba cốc trà sữa đánh đá, vừa ngon vừa rẻ, đỡ khổ cho thằng H.
Trong lúc ngồi chờ nước mà bọn tôi chém gió đến mức tí thì quên chủ đề chính, những đôi cánh.“Đồ uống được rồi này ba đứa” giọng cô chủ quán vang lên, thằng L nhanh chân chạy ra bê ra bàn cho chúng tôi.
Chưa cho chúng tôi sờ vào cốc nước của mình, thằng L đã hỏi:“Thế chuyện kia theo mày bảo là thật, thế làm như nào để triệu tập những đôi cánh?”.Tôi vừa cầm cốc của mình vừa nói:“Nó hoạt động giống như vũ khí của mày ý, chỉ cần hô lên là được”.“Wow” cả hai đứa nó đều thốt lên khi nghe tôi nói.“Mà tên của chúng là gì ?” H hỏi tôi.
Nó hỏi xong tôi cũng sực nhớ ra mình cũng chả biết tên của mấy đôi cánh là gì, thế thì triệu hồi bằng niềm tin à.Ầm…Ầm…Zẹt…Zẹt…Một âm thanh kinh khủng như muốn xé nát mọi thứ vang lên, một âm thanh mà tôi nghe xong đã thấy hơi quen quen.
Khi âm thanh đó vang lên, ba thằng tôi cũng như mọi người xung quanh đều chạy ra ban công để xem có chuyện gì xảy ra.Một cánh cổng không gian màu xanh lá xuất hiện giữa không trung trước sự ngỡ ngàng của mọi người, tôi từ từ kéo thằng L và H lại rồi nói:“Không nhầm thì là lũ quái vật xuất hiện đấy, chuẩn bị chiến đấu đi”.Thằng H chạy ra chỗ thang máy bấm bấm rồi bảo:“Giờ mới đang đi xuống, thế này còn lâu mới đến lượt mình, đi thang bộ thôi”.Grao…Hình như là tiếng gào của con quái vật, tôi đứng phắt dậy nói:“Mặc áo giáp vào rồi nhảy thẳng xuống cho tao, éo chết được đâu mà lo, thế cho nhanh”.Thằng H thở dài nói thêm:“Trong lúc nhảy có thể nói linh tinh, biết đâu lại triệu hồi được đôi cánh, đỡ đi tình trạng bươn đầu mẻ chán”.“Hoàng Kim Giáp” “Thương Ánh Sáng”.“Quyền Trượng Thời Không” “Thời Không Giáp”.Chụt…Chụt…Trong khi tôi và H đã triệu hồi áo giáp và vũ khí xong thì thằng L vẫn đang ngồi cố uống nốt cả ba cốc nước, nó cho cả ba cái ống mút vào mồm rồi hút một hơi hết sạch luôn, thật éo thể tin nổi.
Nó nhìn thấy tôi với thằng H nhìn chằm chằm nên cũng triệu hồi bộ giáp của mình rồi biện hộ:“Thì cho đỡ phí còn gì”.Tôi chạy một mạch ra thẳng ban công rồi nhảy xuống luôn trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ mọi người xung quanh đó, thằng L với H có hơi chần chừ nhưng cũng theo tôi luôn sau đó.
Khi nhảy xong tôi cũng thấy hơi thốn thốn, nhưng bình tĩnh suy nghĩ nên hô lên:“Triệu tập đôi cánh sức mạnh ánh sáng”.Vụt…Một tia sáng từ giữa bầu trời buổi tối chiếu thẳng vào người tôi, rồi từ phía sau bộ giáp của mình, tôi cảm nhận được một luồng sinh khí mới phát ra, một bộ phận cơ thể mới được sinh ra mà tôi có thể cảm nhận rõ ràng, đó chính là đôi cánh.Cơ thể tôi bỗng khựng lại giữa không trung, đôi cánh mang sức mạnh ánh sáng có màu vàng.
Nó rang rộng ra và tỏa ra một luồng khí vô cùng rực rỡ, trông tôi giờ giống như là một chiến thần trong huyền thoại vậy.
Tôi từ từ đáp xuống đất với đôi cánh của mình, trước sự trầm trồ của thằng L, H và mọi người xung quanh và cả chính bản