Bất đồng quan điểm với tâm trạng mong chờ của La Khinh Tuyết, sau khi nàng nói xong, thiếu niên trước mặt kịch liệt run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt thanh tú non nớt dữ tợn đến mức đáng sợ.
Tuy 5 năm trước lúc nào cũng chịu đựng sự châm chọc, bất quá Tiểu Thiên cũng có giới hạn của chính hắn, hành động cao cao tại thượng của La Khinh Tuyết vừa lúc dẵm lên trên phần tôn nghiêm còn lại của hắn.
Ngươi … sao người dám.
.
dùng ánh mắt đó nhìn ta.
Ngươi không sợ chết sao.
Bị Tiểu Thiên làm bộ dáng dữ tợn làm cho hoảng sợ, Khinh Tuyết lùi về sau một bước, rút trường kiếm sắc bén chĩa thẳng vào mặt hắn nghiến răng quát.
Tiểu Thiên bình tĩnh lại đi, Khinh Tuyết là người của Thiên Thủy tông không được hành động lỗ mãng.
Thạch Mục nhíu mày khẽ khuyên ngăn hắn, Thạch gia không thể đắc tội với tông môn này được, càng không nói tới vị cường giả tên Cổ Viêm kia đang ngồi đây quan sát chủ trì công đạo sao hắn có thể ngồi yên cho con của lão làm xằng làm bậy được.
Nắm chặt tay lại, Tiểu Thiên khẽ cúi đầu, một lúc sau lại nhẹ nhàng ngẩn lên, chỉ có điều sắc mặt khủng bố lúc trước đã trở nên bình tĩnh lại.
Trong 5 năm, tuy chịu đủ sự kì thị châm chọc, bất quá cũng làm cho lòng ẩn nhẫn của hắn vượt xa người bình thường.
La Khinh Tuyết trước mặt là người được Thiên Thủy tông hết lòng sủng ái, hiện tại còn được cả lòng tên Cổ Viêm xấu xa kia, tuy rằng hắn luôn miệng nói câu công bằng nhưng chỉ cần mình một chút sơ xảy lập tức hắn sẽ quay đầu trở mặt, chỉ sợ lúc đó sẽ mang lại phiền toái cho phụ thân, cho nên nhất định phải nhẫn.
Thấy bộ dạng Tiểu Thiên bình tĩnh lại, Khinh Tuyết cũng thu kiếm lại vào bao, nhẹ nhàng thở ra một hơi dài trầm giọng nói.
Tiểu Thiên ngươi và ta đều hiểu rõ hôn ước này không đi đến đâu, vì vậy ta khuyên ngươi nên giải trừ hôn ước để hai bên được nhẹ nhõm, từ nay về sau ngươi đi đường ngươi ta đi đường ta chúng ta sẽ không còn liên quan gì đến nhau.
Ngươi hãy nhớ kỹ rằng lần này chúng ta đến là do tông chủ định đoạt chỉ có thể chấp thuận không thể từ chối, ngươi thử nghĩ mà xem khoảng cách chúng ta lớn như vậy căn bản là không có hi vọng.
Nghe nữ nhân này mạnh miệng phán, khóe miệng Tiểu Thiên tràn ngập cười lạnh nói.
La tiểu thư của ta, để ta nhắc lại lần nữa cho ngươi hiểu, ở Tinh Huyền Đại Lục bên nữ từ hôn sẽ làm đối phương bao nhiêu khó chịu, cứ cho ta mặt dày cũng không sao, nhưng phụ thân ta, người thân là tộc trưởng hôm nay đáp ứng yêu cầu của ngươi, sau này quản lý Thạch gia thế nào, sau này còn mặt mũi sống ở Thổ Lạc Thành sao?
Nhìn thiếu niên khuôn mặt tức giận, La Khinh Tuyết khẽ nhíu mày lại nhìn qua sắc mặt bình thản của Cổ Viêm đang ngồi trên ghế tộc trưởng, vẻ mặt nàng khó xử nhưng không nói không được.
— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm tiền bối người ở đây quyền hạn cao nhất, những gì ta nói cũng đã nói rồi, xin ngài hãy làm chủ cho ta.
Ủa, cãi nhau một trận xong, bây giờ cho phép ta nói rồi sao ?
Cổ Viêm làm dáng vẻ ngạc nhiên nói.
Tiền bối, người lại chọc tiểu nữ rồi.
Khinh Tuyết lại dặm chân làm bộ dáng nhíu mày một cách đáng yêu nhìn hắn nói.
Được rồi, không cần phải nhõng nhẽo như vậy đâu, nhưng gì ngươi nói ta đều hiểu rồi, có ta ở đây ta sẽ chủ trì công đạo cho các ngươi.
Trước tiên Tiểu Thiên tiểu tử, trước đó ngươi từng nói việc từ hôn của La Khinh Tuyết gia gia nàng ta chưa biết, nàng cũng không có sự đồng ý của lão đã tự tiện quyết định, điểm này ta thừa nhận nàng ta sai, suy đi nghĩ lại dù sao hôn ước các ngươi do người lớn chủ trì trên giấy tờ cho dù từ hôn thì cũng phải có hai lão đứng ra mở lời thì sẽ hợp tình hợp lý hơn.
Ta muốn hỏi ngươi trong trường hợp lão gia tử của Khinh Tuyết đồng ý việc từ hôn của nàng ta, vậy phía bên Thạch gia các ngươi có đồng ý với yêu cầu của lão không, đương nhiên cái nếu từ hôn thành công cái tôn nghiêm, cái mặt mũi, cái danh dự gì đó của các ngươi vẫn sẽ bị mất, vẫn sẽ bị người ta cười nhạo, vậy bản thân ngươi có đồng ý chấp nhận lời từ hôn này nữa không ?
Cổ Viêm trầm giọng hỏi.
Tên Cổ Viêm này thật là nham hiểm lại đưa ra câu hỏi xoáy não đối với Tiểu Thiên trước đó tiểu tử này còn mạnh miệng hỏi La Khinh Tuyết hôn sự này đã được gia gia nàng ta chấp thuận chưa, đương nhiên hắn biết gia gia nàng chưa chấp thuận đây cũng là cái cớ để hắn ngăn cản nàng ta giải trừ hôn ước điều này cũng đồng nghĩa hắn đang ngầm đồng ý nếu trong trường hợp gia gia Khinh Tuyết mở lời hắn sẽ đồng ý từ hôn.
Nay tên Cổ Viêm này lại dùng chính lời nói của hắn để phản bác lại hắn, cho dù hắn có trả lời như thế nào cũng sẽ trở thành trò cười cho cả tộc và nữ nhân này, chính hắn là người đi ngược lại lời nói của mình tự mình hủy hoại thanh danh mặt mũi của chính mình.
Tiền bối người nói gì vậy, gia gia là người giữ chữ tín sẽ không đồng ý với yêu cầu quá đáng này đâu.
Tiểu Thiên nghe đến đây trong lòng lại nhẹ nhõm, không ngờ Khinh Tuyết lần này lại vô tình nói giúp hắn tìm ra đáp án thoát khỏi ải khó của Cổ Viêm đặt ra.
Cổ Viêm ngươi đừng có mà ăn nói linh tinh, sỉ báng La lão gia tử, ta biết ngài ấy là người giữ chữ tín chắc chắn sẽ không đồng ý yêu cầu vô cơ này của nàng ta, cho nên những lời ngươi nói hoàn toàn không thể xảy ra được.
Tiểu Thiên mạnh miệng dứt khoát trả lời lại.
Nghe tiểu tử này nói mà Cổ Viêm chỉ biết cười khổ với nha đầu này, vốn muốn gài bẫy tên tiểu tử này lại bị nàng ta phá đám, nữ nhân này quá ngây thơ trong sáng, mưu mô quỷ kế có giỏi cũng không bằng tiểu tử Tiểu Thiên tương lai sau này có đấu với hắn người chịu thiệt thòi sẽ là nàng.
— QUẢNG CÁO —
Nếu Khinh Tuyết tiểu nha đầu đã thẳng thắn nói như vậy, coi như câu hỏi vừa nãy ta chưa từng hỏi đi.
Vậy tiểu tử Tiểu Thiên ta hỏi ngươi một câu hỏi khác, nếu như ngươi đặt trường hợp vào vị trí của nàng ta, ngươi là một siêu cấp thiên tài được tông môn nào đó danh tiếng còn lớn hơn cả Thiên Thủy tông còn nàng ta chỉ là một phế vật trong một gia tộc nhỏ bé suốt ngày bị mọi người đem ra làm trò cười để trêu trọc trong khi đó hai người lại có hôn ước.
Vậy thì ngươi có làm giống như nàng ta, chỉ vì nàng ta là một phế vật ngươi có muốn từ hôn với nàng ta không, đương nhiên nếu ngươi đến tận nhà từ hôn thì nàng ta cũng giống như ngươi hiện giờ tương lai cái tôn nghiêm gì đó bị mất hết, gia gia thì không còn mặt mũi đối diện với người trong tộc, nếu đổi lại là ngươi, ngươi sẽ xử lý chuyện này ra sao.
Lời này Cổ Viêm vừa nói ra khiến cho Tiểu Thiên tự tin mạnh miệng trước kia có chút do dự trước giờ hắn chưa từng nghĩ nếu bản thân mình đổi cho vị trí của Khinh Tuyết nàng ta là phế vật liệu hắn có thể xử lý khác với nàng ta không hay cũng giống như nàng ta nếu vậy hắn cũng đâu khác gì nàng ta hắn lấy lý do gì để căm hận với những gì nàng ta làm với mình, tiểu tử này toàn đưa ra những câu hỏi xoắn não khiến cho lòng người lung lay, bất luận hắn nói như thế nào thì người thiệt thòi vẫn chỉ có hắn.
Không nghĩ nhiều nữa giờ mình chỉ có thể tùy tiện trả lời, bất luận hắn có định gài bẫy mình ra sao chỉ cần bình tĩnh thì vẫn có thể ứng phó được.
Đương nhiên ta sẽ không làm giống như nàng ta, nếu đổi lại nàng ta là một phế vật ta vẫn sẽ không từ hôn với nàng, ta lấy danh dự ra đảm bảo hôn sự này sẽ được hai bên tác thành, ta sẽ bảo vệ nàng ta đến suốt đời.
Tiểu Thiên mạnh miệng nói.
Ngươi có chắc không vậy, từ xưa đến nay bên cạnh một đại anh hùng luôn có một nữ cường xinh đẹp bên cạnh thậm chỉ không chỉ một mà nhiều hơn đứng sau ủng hộ mình, ngươi có từng nghĩ sau này nếu ngươi thành danh lại thu nạp một thê tử phế vật mọi người sẽ nghĩ sao về ngươi, ngươi có dám đảm bảo ngươi không