Đột nhiên lúc này gã trung niên áo trắng ngồi bên phải, mở miệng thản nhiên đáp lại.
diệp tri thanh, đến ngươi cũng ……
đối diện với vị chấp sự của thiên huyền tông, cương mạnh chấp sự có vẻ có chút dè chừng có lẽ vì trong số bốn vị chấp sự ở đây, ông ta là người có thực lực mạnh mẽ nhất, cho dù chấp sự của bắc minh thần tông có ngang ngược đến đâu cũng phải nhún nhường mà lùi một bước , nếu cả hai giao đầu chỉ sợ người chịu thịt là bản thân mình.
tiểu tử vô tâm , sau khi đại chiến bách triều kết thúc có muốn vào tông môn của ta học tập không ?
cương mạnh chấp sự phía trên cao vẻ nghiêm nghị, âm thanh như sấm rền vang đến bên tai vô tâm và những người ở dưới nói.
vào tông môn ngươi, ta được sẽ lợi lộc gì ?
vô tâm thản nhiên đáp lại nói.
lời nói vô tư của vô tâm không khỏi làm cho hai vị chấp sự còn lại bật cười, vị còn lại chỉ nhếch mép khẽ cười nhưng cũng đủ thấy đối với tên tiểu tử này đã không còn một chút thiện cảm nào, mới có đánh bại được một người mà đã đòi hỏi như vậy rồi tính khí quá cao ngạo, định sẵn tương lai sau này sẽ là không thể làm được việc lớn mang về chỉ tổn tài nguyên của tông môn.
tiểu tử thối, mau nói đi ngươi muốn gì chỉ cần cương mạnh ta làm được nhất định sẽ đáp ứng ngươi đến cùng.
cương mạnh chấp sự vẻ mặt nghiêm nghị nhìn xuống trầm giọng hỏi.
rất đơn giản, ta chỉ muốn làm tông chủ đời tiếp theo, ngươi có đáp ứng được không ?
vô tâm ngẩng cao đầu rõng rạc nói to đáp lại.
phía bên dưới lại thêm một tràng cười lớn chế giễu hắn, đến ngay cả người bắc hoàng thánh triều cũng không nhịn được mà bật cười theo, tên tiểu tử này không ngờ đến tuổi còn nhỏ mà tham vọng lại lớn đến vậy đến khiêm tốn là gì cũng không biết.
tiểu tử ta khuyên ngươi làm người thì đừng nên cao ngạo quá, phải biết núi cao sẽ có núi cao hơn mới thắng có một trận mà đã tự cho mình là vô địch thiên hạ rồi sao, thật quá ấu trĩ !
chấp sự thiên huyền tông nhâm nhi ngụm trà khẽ liếc nhìn xuống phía dưới nơi vị trí hắn đứng, buông lời trách mắng nói.
ha ha, hay cho câu núi cao còn có núi cao hơn, để ta nói rõ cho các ngươi biết có thể bên ngoài kia còn có những ngọn núi cao hơn ta, nhưng trong phạm vi của bách triều đại chiến này ta chính là ngọn núi cao nhất.
kẻ nào không phục mau cút lên đây cho ta.
vô tâm cười sảng khoái sau đó quét tầm mắt tới mọi hướng trong khu vực học viện lạnh giọng nói.
vương hạo, vô tâm hắn làm vậy chẳng phải đang tự chuốc khổ vào mình sao, một mình đối đầu với tất cả với mọi người đứng ở đây, thật quá ngu ngốc.
đại hùng lên tiếng khẽ trách mắng nói.
ta cũng không rõ nữa, chúng ta cứ tạm thời quan sát xem hắn thực ra đang định giở trò gì !
vương hạo nhíu mày đáp lại.
a ly , vệ ưng , vô tâm ca huynh ấy ……
mộng mộng trông thấy thế vẻ bất an lên tiếng nhỏ giọng khẽ hỏi.
yên tâm đi, lão thúc tổ chẳng qua muốn thử tiềm năng sức mạnh của mình thôi, vì thế mới chọn cách khiêu chiến với toàn bộ những người đứng ở đây, mong là có thể tìm ra ai đó có đủ thực lực để đánh tay đôi với người.
a ly, mỉm cười nhỏ giọng đáp lại.
hừm, với thực lực của lão thúc tổ hiện giờ có mấy ai có thể đánh ngang với người được đây, ta thấy trong đám người ở đây chỉ toàn rác rưởi chỉ giỏi võ mồm mà thôi .
cương mạnh chấp pháp mặc dù rất muốn đem hắn về tông môn, nhưng hiện giờ tên nhóc này quá ngạo mạn trong mắt không có ai ra gì lại dám ngang nhiên khiêu chiến với tất cả những người đứng ở đây mức độ đòi hỏi quá cao, buộc lúc này lão phải tạm gác ý định đó lại, lặng lẽ quan sát sự biểu hiện của hắn trước đã rồi mới tính tiếp .
không dám lên đúng không, vậy thì để lão tử ta đích thân chọn người vậy.
ngươi, mau cút lên đây cho ta .
chỉ tay về phía quận chúa ngụy hoàng vương triều, vô tâm cười nham hiểm nói.
ngươi …..
vị quận chúa này nghe thấy vậy, liền cắn môi hồng vẻ mặt tức giận đáp lại, muốn lên nhưng trong lòng lại có chút do dự, hắn làm vậy chẳng khác nào ép nàng vào tình thế khó xử tiến thoái lưỡng nam một quận chúa thân phận cao quý lại phải nghênh chiến ngay từ nhưng hiệp đầu tiên có lẽ chỉ có một mình nàng.
sao vậy, đường đường là một quận chúa của một vương triều mà gan ứng chiến cũng không có còn đòi làm võ giả sao, ta thấy ngươi tốt nhất nên cút về vương triều của mình làm một đúng bổn phận của một người nữ nhân thêu thùa, nấu nướng đi, ha ha .
nghe những lời châm trọc của vô tâm, vị quận chúa kia hai mắt đỏ ngầu như sắp phát điên, lúc này sự do dự đã hoàn toàn biến mất, từ phía bên dưới bay thẳng lên võ đài đối diện với hắn mặc cho mọi người ngăn cản như thế nào cũng không nghe , đây không còn là chuyện của cá nhân nữa mà liên quan đến danh dự của cả một vương triều không thể không ra ứng chiến.
tiểu tử thối, ngươi đã thành công chọc giận bổn quận rồi đấy.
hãy chuẩn bị tinh thần chịu chết đi.
quách thanh liễu nhíu mày khẽ lườm lạnh lùng đáp lại.
câu này nên để ta nói mới đúng, ác mộng ngày hôm nay ta sẽ khiến con yêu nữ ngươi suốt đời không thể quên được, ha ha.
vô tâm cười nham hiểm đáp lại.
chịu chết đi !
haaaaa .
quách thanh liễu hét lớn, xung quanh không gian khẽ chấn động chỉ thấy sau đó lôi đình như những con tiểu xà uốn lượn quanh thân thể nàng trên trán một vầng đạo ấn màu lam sắc hai đạo linh văn xuất hiện tựa như lôi thần giáng thế.
hai đạo linh văn !
đại võ sư cảnh giới, không tệ a.
vô tâm nhếch mép cười nhàn nhạt nói.
thiết bối lôi đình thương !
quách thanh liễu hét lớn một lần nữa, nắm lôi đình trong tay ngưng tụ ra một thanh trường thương màu bạc dài khoảng hơn một mét chính giữa khảm một viên ngọc màu trắng uy thế khủng bố chấn nhiếp thiên hạ.
không hổ danh là con cháu quách gia ngụy hoàng, mới mười lăm tuổi đã đạt cảnh giới đại võ sư tứ trọng lại còn sở hữu khí võ hồn cường đại trong tay, còn tên tiểu tử kia cũng chỉ mới bước vào đại võ sư cảnh giới để ta thử xem hắn có bản lãnh đến đâu mà dám ngông cuồng đến vậy.
mộc hằng chấp sự vẻ mặt khinh thường khẽ nói.
a ly muội có nghĩ lão thúc tổ, lần này sẽ tung hết sức không, ta thấy với thực lực của vị quận chúa này có thể sánh ngang với