Thời gian thấm thoát trôi qua hết ngày đến đêm cuối cùng 15 ngày bế quan cũng đã kết thúc.
Vỏ bọc nước hình cầu kia dần vỡ ra bên trong là một thiếu niên cao lớn y phục màu đen rách ở phía hai vai để lộ ra cơ bắp cuồng cuộn vẻ mặt anh tuấn cương nghị thân hình vạm vỡ mái tóc trắng trải đến tận ngang lưng đang ngồi ngay ngắn xếp bằng, người này không ai khác chính là Cổ Viêm.
Đây ….đây là ta sao ?
Đẹp trai quá …
Cổ Viêm quay đầu xung quanh rồi lại quay xuống nhìn mặt biển, giật mình không dám tin vào mắt mình không còn là nấm lùn của con nít chỉ cao có một mét mốt như trước nay đã là thân cao trên một mét tám vóc dáng đã cao lớn vạm vỡ hơn thêm vẻ anh tuấn chững chạc của một thiếu niên độ khoảng hai mươi đang hừng hực khí thế tuổi trẻ.
Ui… ui …nhìn cơ bắp này cuồn cuộn bụng sáu múi mà xem đây mới chính là dáng vẻ mà mình ao ước bấy lâu đây mà, ha ha.
Cổ Viêm không kìm nổi hạnh phúc reo lên nói.
Chủ nhân người món quà này của ta đã đủ khiến người hài lòng chưa.
Lam Hải truyền âm cười nói.
Ha ha, vừa lòng ta lắm, mặc dù không biết con cá nhà ngươi dùng cách gì nhưng cơ thể mới này ta rất thích, bây giờ ta đang cảm thấy cơ thể tràn đầy sức mạnh thật muốn đi tìm tên khốn khiếp xấu xa nào đó ngứa mắt đem ra làm bao cát đấm cho đỡ ngứa tay.
Cổ Viêm cười âm hiểm nói.
Ở độ tuổi 15 cái tuổi thiếu niên mà hầu hết mọi người đang dừng chân ở cảnh giới đại võ sư võ linh ấy vậy mà hắn đã bước vào cảnh giới võ hoàng, không dám nói là duy nhất nhưng trong vòng một năm mà từ võ linh cảnh đột phá lên võ hoàng hắn là người đầu tiên.
Lân Thiên tiểu tử, ngươi chết ở đâu rồi, mau ra đây cho ta.
Cổ Viêm đứng dậy hai tay chống eo ngẩn đầu lên hét lớn nói.
Đáp lại lời của Cổ Viêm từ phía chân trời xuất hiện đạo ánh sáng màu lục bay tới, trước mặt hắn lúc này Lân Thiên đạp chân xuống mặt nước cung kính chào cười hỏi nói.
Đại nhân hôm nay ngài thật đẹp trai lại còn có thể đột phá lên võ hoàng cảnh giới đây đúng là hỉ sự chúc mừng chúc mừng …
Bớt nịnh bợ đi, chuyện ta dặn dò ngươi làm đến đâu rồi.
Cổ Viêm lạnh lùng cất giọng hỏi nói.
Đã tìm hiểu được một số thông tin, đầu tiên là ….
Được rồi, chuyện này nói sau đi, bây giờ ngươi hãy mở thông đạo đến khu vực Bắc Minh Thần Tông cho ta.
Cổ Viêm chặn lời ra lệnh nói.
Lân Thiên cung kính nghe theo, tay khẽ phất lên thông đạo không gian mở ra xuất hiện trước mặt biển mãnh liệt bên trong sinh ra lực hút.
Cổ Viêm bước đến phía trước tiến vào bên trong Lân Thiên theo sau cuối cùng thông đạo đóng lại biến mất hoàng toàn giữa mặt biển.
Quảng Cáo
…….
Đầu kia thông đạo mở ra , trước mặt hai người chính là cổng lớn cách vị trí họ đứng một khoảng cách rất xa khi nhìn lại chỉ là một khu vực bé bằng bàn tay.
Chủ nhân người lại chơi cái trò ẩn dấu tu vi đó sao, sao không phát động lực lượng chấn chính mình ra cho bọn nhân loại ngu dốt đó phải khiếp sợ.
Lân Thiên cất giọng khẽ hỏi.
Trái lại thì khác khi bản thân ở trạng thái tu vi thấp kém mới có thể nhìn rõ bản chất của con người nếu để chúng biết ta quá mạnh nhất định sẽ dùng những câu nịnh bợ như tên tiểu tử ngươi nói với ta vậy.
Cổ Viêm liếc nhìn hắn cười châm biếm nói.
Lân Thiên nghe được lời này không biết nên khóc hay cười, chủ nhân của hắn hiện giờ càng lúc nham hiểm hơn trước không khỏi cho hắn chút lo sợ về những lời nói của mình trước đây.
Thông đạo màu đen tại Bắc Minh Thần Tông mở ra, từ phía trong một thiếu niên thân mặc áo choàng đen rách nát bước ra để lộ hai cánh tay cơ bắp cuồng cuộng người này không ai khác chính là Cổ Viêm.
Sau khi Lân Thiên đóng thông đạo không gian lập tức quay lại bên trong Thiên Sinh Linh Tinh, Cổ Viêm lúc này phát động Hắc Ám Ma Dực tức tốc bay đến thẳng vị trí cánh cổng chính của tông môn.
Ngươi là ai !
Mau xưng rõ họ tên cho ta.
Thấy một thiếu niên thân mặc áo choàng đen kín người bước tới, có hai vị đệ tử rút trường kiếm ra chĩa thẳng vào mặt nói.
Vô Tâm, ngoại môn tam đẳng.
Thiếu niên áo đen dơ ngọc giản xác minh thân phận lên trầm giọng nói.
Lại là tiểu tử ngươi, sao bây giờ ngươi mới về có biết cuộc thi chọn phong tuyển chọn đệ tử sắp bắt đầu rồi đấy.
Vị lão giả râu trắng quen thuộc chắp tay sau lưng bước tới khẽ trách mắng nói.
Biết rồi !
Ngữ điệu hung tàn thiếu niên mở miệng nói.
Khí tức này, võ linh cảnh ( đã áp chế tu vi võ hoàng cảnh xuống).
Sao một tam đẳng lại có thể đạt đến cảnh giới như vậy được còn cái vóc dáng cao lớn kia là sao tiểu tử đó không biết ra ngoài ăn uống kiểu gì mà lớn nhanh như thổi vậy ?
Theo dõi từng bước đi thiếu niên áo đen xa dần, lão giả lộ vẻ kinh ngạc thầm nói.
Trước mặt Cổ Viêm từ xa nhìn tới một tòa đại sơn hình tháp sừng sững rộng lớn chia thành bốn tầng.
Ở tầng thứ nhất đại sơn chính là có mười hai võ đài, tầng thứ hai có bốn võ đài, tầng thứ ba có có hai võ đài và tầng cao nhất tầng thứ tư có duy nhất võ đài.
Quảng Cáo
Bệ cao nhất màu vàng kim cao nhất kia chính là sàng đấu so tài xem ai mới chính là đệ nhất đệ tử.
Lặng lẽ đi xuống chen vào giữa đám đông mà tại không trung lúc này chính là Triệu Hồng Thiên cùng hai vị trưởng lão khác trong đó có Tửu lão mà hắn từng quen biết, lúc đó cưỡi mây cúi đầu nhìn xuống Hồng Thiên quản sự thanh âm truyền vang xa nói.
"Chư vị đệ tử, cung nghênh tông chủ cùng chư vị phong chủ."
Nghe được thanh âm này, các đệ tử trong lòng đều là chấn động, ánh mắt mang theo kính úy nhìn về phía không trung.
Có thể làm cho hai vị ngoại sơn trưởng lão đều như vậy đối đãi, tự nhiên chỉ có Bắc Minh Thần Tông tông chủ, cùng bát phong chi chủ.
Mà tại đây đông đảo đệ tử trong ánh mắt kính sợ, chỉ thấy giữa thiên địa chợt có tám đám mây lớn bay tới mang theo vô biên uy áp phô thiên cái địa từ chân trời cuốn tới.