Lần này nội sơn, chiêu thu đệ tử thu nhận 1000 đệ tử sàn đấu ở phía dưới theo quy định bốc thăm mà lên ứng chiến thi triển hết tài năng học được.
Tuyển sơn đại chiến chọn ra thập đại thiên kiêu nội môn ngoài được phần thưởng hấp dẫn ra ba người đứng đầu sẽ trở thành đệ tử chân truyền của một vị phong chủ có tư cách ở cùng phong học tập cùng Kim Bảng Thiên Cấp Thánh Tử tương lai sẽ kế thừa chức vị của họ.
Có hai khu vực thi đấu các ngươi có thể chọn, sàn đấu dưới chân núi bốc thăm thi đấu thắng hai trên ba trận có tư cách được vào nội môn.
Đối với Thiên Bảng Đại Sơn kia nếu ai cảm thấy bản thân có thực lực cạnh tranh để lọt vào thập đại thiên bảng nội môn thì bước lên phía trước đỉnh núi để ghi danh, quy tắc vẫn như cũ không có gì thay đổi.
Lời Lưu Thiên tông chủ vừa nói ra, phía dưới trong rất nhiều ngoại sơn đệ tử, lập tức có xôn xao âm thanh truyền ra, từng tia ánh mắt trong lúc đó lửa nóng, tràn đầy dâng trào chiến ý, đặc biệt lại còn ở cùng phong với Kim Bảng Thiên Cấp Thánh Tử mới chính là mục đích để họ dốc sức chiến đấu.
Lưu Thiên tông chủ quét mắt qua thấy sôi trào khí thế đông đảo đệ tử, khẽ mỉm cười, sau đó cất giọng hùng hồn vang lên nói.
Chư vị đệ tử, nếu không còn câu hỏi gì nữa cuộc thi tuyển chọn nội môn chính thức bắt đầu.
Khi Lưu Thiên tông chủ thanh âm rơi xuống trong nháy mắt đó, dãy núi ở giữa, tất cả đệ tử ngoại môn đều rời sàn đấu dưới núi tiến thẳng về phía thiên bảng đại sơn kia hừng hực sôi trào chiến ý đi tới.
Đối với tòa Thiên Bảng Đại Sơn kia có ba tầng tổng cộng có 19 võ đài theo quy tắc cũ thắng hai trên ba trận thì ở lại tiếp tục thi đấu tiếp cứ thế mà đào thải những kẻ có thực lực yếu đi để rồi còn 19 người còn lại đứng lên trên sàn đấu 10 người đứng đầu không nói làm gì nhưng 9 còn lại đương nhiên sẽ được ban thưởng rất hậu hĩnh.
Quả nhiên sức hấp dẫn của Kim Bảng Thiên Cấp Thánh tử có sức hấp dẫn rất lớn mỗi kỳ tuyển chọn đã không còn ai lựa chọn sàn đấu phía dưới kia nữa có lẽ năm sau có thể bỏ chúng đi được rồi a.
Lưu Thiên tông chủ mỉm cười vuốt râu cười nhàn nhạt nói.
Nhìn kỹ đi ở dưới đó còn một một thiếu niên đang đứng giữa sàn đấu , có lẽ kỳ sau vẫn nên phải lại.
Hồng Nhạn môi mỉm cười chỉ tay về phía dưới thiếu niên áo choàng đen cất giọng êm tai nói.
Sao có thể xót được một người ở lại, vậy phải làm sao đây ?
Cơ Sát trông thấy vậy lộ ra vẻ mặt phức tạp hỏi.
Theo quy tắc nếu ở sàn đấu dưới không có ai lên thi đấu thì nghiễm nhiên tên tiểu tử này có đủ tư cách để được bước vào nội môn.
Bạch Mi Lão Nhân cất giọng thản nhiên nói.
Không lý nào lại như vậy, đã từ rất lâu sàn đấu đó không có người bước tên tại sao hôm nay lại có người đứng lên, không lẽ tên tiểu tử này lại yếu đến mức không dám bước lên Thiên Bảng Đại Sơn ứng chiến.
Huyết Nham lộ vẻ hoài nghi nói.
Có lẽ hắn cố tình đứng đó để gây sự chú ý với chúng ta.
Văn Linh chen lời vào nói.
Hừ, vậy phải xem hắn ta có bản lãnh đó không đã !
Phùng Lịch phong chủ giọng hàn lạnh coi thường nhìn thiếu niên kia nói.
…..
Vô Tâm lão đệ !
Từ phía xa có âm thanh truyền lại chỗ hắn đứng, trước mặt là Tửu Lão và vị lão giả thấn bí kia bước tới.
"Hai người gọi ta sao ". Cổ Viêm tay chỉ thẳng vào mặt mình ngạc nhiên hỏi. Quảng Cáo
Quả nhiên là ngươi nếu không phải ngươi cầm thanh thiết bổng này trên tay ta cũng không dám chắc có nhận nhầm người không, ha ha .
Tửu lão cười lớn tay vỗ vai hắn nói .
Trời đất cơ thể hắn sao tên tiểu tử này có mấy ngày không gặp lại thay đổi nhiều đến vậy ?
Tửu lão giật mình mặt biến sắc thầm nói.
Lão già nghiện rượu, ngươi có quen biết đặc biệt gì với tên tiểu tử này sao ?
Lão giả thần bí kia nhìn hắn rồi quay sang nhìn Tửu lão khẽ hỏi.
Vô Tâm giới thiệu với ngươi, đây là Đằng Vân Phi trưởng lão tiếp quản Võ Kỹ Các người mà các ngươi lúc mới vào đã đến mượn công pháp đó.
Tửu lão mỉm cười chỉ tay vào lão mỉm cười lên tiếng giới thiệu nói.
Hóa ra ông chính là lão già hay ngủ gật trong Võ Kỹ Các ta còn tưởng là ai không ngờ lại là lão già ông, một kẻ cả ngày chỉ biết ngủ, một kẻ cả ngày chỉ thích rượu suy cho cùng là những kẻ lười nhát đúng là trời sinh một cặp trời sinh một cặp, ha ha .
Cổ Viêm sang sảng cười chế giễu nói.
Tiểu tử thối ăn nói thật ngông cuồng, ngươi là ai, ta và ngươi có quen biết sao ?
Đằng Vân Phi lão giả mặt lạnh lùng nói.
Không lẽ ngươi quên ta rồi sao, ta chính là tiểu tử hôm đó đã mượn hai cuốn võ kỹ công pháp của Võ Kỹ Các của ngươi, ngươi không nhớ ta sao ?
Cổ Viêm tươi cười nói.
Ồ ta con tưởng là ai, hóa ra ngươi chính là tên nhóc con tam đẳng lùn tịt ngày hôm đó, ta lại còn tưởng là nhân vật phong vân như thế nào, ha ha.
Đằng Vân Phi lão giả vuốt chòm râu dài khẽ lườm hắn cười chế giễu nói.
Này, cái tên tiểu tử thối Đằng Vân Phi kia, nãy giờ ta nhịn ngươi lâu lắm rồi đấy, ngươi vừa nói ai lùn, con mắt cẩu nhà ngươi mù rồi phải không ta lùn ở chỗ nào bây giờ ta còn cao hơn ngươi một cái đầu đấy.
Nói cho ngươi biết, luận về vai về tuổi tác ngươi phải gọi ta một tiếng tiền bối, lúc ta sinh ra không biết lúc đó mẫu thân ngươi còn ra chưa ra đời, ta cảm thấy xấu hổ cho mẫu thân ngươi, sinh ra đứa con suốt ngày chỉ biết ngủ và ngủ đến tầm tuổi này vẫn chỉ có ngủ không giúp ích gì cho đời, theo ta thấy những loại người như ngươi tốt nhất nên chết sớm đi cho đỡ chật đất.
Cổ Viêm tức giận chỉ tay thẳng vào mặt lão mắng chửi không một chút câu lệ nói.
Tiểu tử thối thật không không biết lớn nhỏ, ai cho ngươi cái tư cách ngang hàng với chúng ta như vậy lại còn dám sỉ nhục mẫu thân đã khuất của ta.
Hôm nay ngươi phải chết.
Đằng Vân Phi lão giả nghe hắn nói vậy sắc mặt phẫn nộ bàn tay vung nhẹ một chưởng mang theo lực lượng cường đại phóng nhanh tiến về phía hắn tấn công.
Tửu Lão có ý định ngăn cản nhưng lão già này ra chiêu quá nhanh khiến lão không kịp phản ứng, chưởng này nếu Cổ Viêm mà đỡ nhẹ thì tàn phế nặng thì mất mạng thực lực của một võ tông cảnh không thể đùa được.
Rầm !
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến mọi sự chú ý lúc này đều tập trung về phía khu vực dưới sân nơi mà ba người kia đang đứng, trước mắt họ không dám tin vào mắt mình chính là Tửu lão bị một chưởng của Đằng