Cố Tiến Xuyên một mình xử lý bọn côn đồ đưa Âu Na Na ra ngoài.
Âu Na Na ngồi rạp xuống đất cô cảm thấy thất vọng ghê tởm những gì đã qua trong cơn say cùng với cú sốc lúc nãy Âu Na Na như phát điên cô tự tát mình đánh chính bản thân tự làm đau mình.
Cố Tiến Xuyên ngăn Âu Na Na lại, bị cô đủn ra Âu Na Na chập chững đứng dậy dựa vào tường.
Âu Na Na nhìn Cố Tiến Xuyên một lúc rồi chạy lại túm lấy áo của anh trách móc nói
- Tại anh đó, xấu hổ quá đi sao anh lại gặp tôi trong hoàn cảnh này.
ự..
tôi đáng thương không vô dụng không.
Tôi là sao chổi đúng không?
Cố Tiến Xuyên lắc đầu nhẹ nhàng đáp
- không cô là một cô gái tốt.
Âu Na Na nhìn lên bầu trời đêm chỉ tay lên trời ngốc nghếch nói
- Tại sao tôi không phải là con trai, tại sao lại biến tôi thành kẻ vô dụng như thế?
Âu Na Na cười lớn tiếng cười xen lẫn tiếng khóc Cố Tiến Xuyên thấy cô như vậy anh rất thương không biết cô đã trải qua những chuyện gì.
Âu Na Na cứ thế nằm bò ra đất rồi nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.
Cố Tiến Xuyên đành bế cô lên xe đưa Âu Na Na về nhà.
Bản thân anh thường không mấy khi về nhà nên không có chìa khoá biết rằng giờ này cả nhà đều đã ngủ giờ này mà Âu Na Na ra được khỏi nhà có thể là trốn ra.
Cố Tiến Xuyên phân vân khá lâu anh nghĩ rằng nếu đưa Âu Na Na về trong bộ dạng này mọi người sẽ đánh giá cô không tốt phá hỏng hình tượng nữ công gia chánh mà Âu Na Na xây dựng anh quyết định đưa cô về nhà riêng của mình bởi anh không an tâm khi để cô một mình trong khách sạn.
Đưa Âu Na Na về đến nhà anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường cởi guốc ra cho cô đắp mền cho cô.
Cố Tiến Xuyên mới an tâm,anh cầm chăn gối ra ngoài ghế sofa ngủ để Âu Na Na nằm trên giường.
Nửa