Sáng hôm sau đầu của Cố Tiến Xuyên đau như búa bổ, do hôm qua anh uống quá nhiều rượu.
Thấy có ly nước chanh ở trên bàn anh lấy uống, bỗng dưng Cố Tiến Xuyên sững người anh bỗng nhớ ra điều gì đó
- Tiêu mình rồi, hôm qua uống say quá mình có nói linh tinh gì không nhỉ ? Lại còn ngồi luyên thuyên với Âu Na Na nữa chứ.
Cái miệng làm hại cái thân.
Cố Tiến Xuyên đến phòng Âu Na Na để hỏi chuyện tối qua đồng thời giải thích nếu có gây hiểu lầm.
Âu Na Na bước ra với khuôn mặt điềm tĩnh.
Cố Tiến Xuyên hỏi
- Cảm ơn hôm qua đã đưa tôi về phòng.
Âu tiểu thư này hôm qua tôi có nói gì không phải mong cô bỏ qua.
Hay tôi nói linh tinh gây hiểu lầm cô cứ nói ra tôi sẽ giải thích
- Không có anh không nói linh tinh gì cả ? hơn nữa tôi không có đưa anh về phòng , dì Nhược đưa anh về chăm sóc anh cả đêm chứ không phải tôi.
Nói xong Âu Na Na rời đi, để lại Cố Tiến Xuyên ngơ ngác không hiểu gì.
Hôm qua anh nhớ người anh nhìn thấy là Âu Na Na không phải dì Nhược chả nhẽ là do anh nhìn nhầm.
Âu Na Na đã hạ quyết tâm cô không muốn lún sâu vào câu chuyện tình cảm đơn phương này.
Âu Na Na biết rằng Cố Tiến Xuyên không thích cô thậm chí anh còn ghét cô, hai người sẽ không có kết quả, giờ cô sẽ chuyên tâm vào mục đích ban đầu cô tới đây.
Âu Na Na lái xe tới công ty bỗng trưởng phòng thiết kế chạy ra chặn trước mặt cô, gấp gáp nói
- Âu tiểu thư xảy ra chuyện gì rồi à ? từ hôm qua tới giờ chủ tịch nhìn tôi lạ lắm.
Ông ấy không bàn luận sản phẩm với tôi nữa còn không cung cấp dự án mới.
- Hôm qua có một cô gái đi cùng Cố Mặc tới đây tên Y Ninh đúng không? lần sau cấm cô ta bước vào đây chuyện còn lại tôi sẽ tự mình giải quyết.
Âu Na Na bước vào phòng chủ tịch, ông đang ngồi tự mình làm thiết kế sản phẩm